Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi giọng nói ấy cất lên, có hai bóng người đáp xuống tế đàn trong đại trận.

Sau khi hai người họ đáp xuống, có hai cột sáng lập tức bay lên trời.

Một đạo hai trăm trượng! Một đạo gần ba trăm trượng! Cảnh tượng ấy làm ba người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Lý Nhàn Ngư sửng sốt.

Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên xuất hiện trên tế đàn, cũng ngẩn ra khi thấy hình ảnh ấy.

Linh trụ cao gần ba trăm trượng của Diệp Viên Viên càng là sự bất ngờ lớn đối với tất cả mọi người

Thiên phú này còn kinh khủng hơn Trấn Thiên Vương nữa.

Của Thời Thanh Trúc thì đến hai trăm trượng, cũng gần như sánh ngang với Trấn Thiên Vương còn gì.

Tuy nhiên, bọn người đều không ngờ Diệp Viên Viên luôn tỏ ra lạnh lùng xưa giờ lại có thiên phú mạnh nhất trong số nhóm người bọn họ.

Ba trăm trượng! Mặc dù vẫn còn thua kém so với Tần Ninh nhưng đã có thể gọi là cấp bậc mạnh nhất, có một không hai trên Thượng Nguyên Thiên trong gần ba mươi vạn năm qua rồi.

Bây giờ mới thấy sự chênh lệch về thiên phú của năm người.

Lúc này, Tần Ninh cười ngán ngẩm nhìn năm người.

"Đừng bận tâm làm gì!"

Tần Ninh nói ngay: "Đó vẫn chưa phải là cực hạn của các ngươi. Bị ảnh hưởng bởi Chuyển Thiên La Bàn nên các ngươi không thể phóng thích cực hạn cuối cùng của mình được đâu."

Thế nhưng giờ đây, cả năm người họ đều không thèm để ý đến chuyện đó.

Lý Nhàn Ngư lên tiếng: "Sư tôn, bọn chúng có thể tụ tập lại trấn áp sư tôn, mấy người chúng ta cũng có thể tụ tập lại và trấn áp ngược lại bọn chúng!"

Về cơ bản, năng lượng linh trụ đơn lẻ của sáu người hoàn toàn không thể chống lại linh trụ chín vạn trượng kia.

Đó là thứ sức mạnh được một trăm mười tám vị đế giả đỉnh phong trong Thượng Nguyên Thiên hợp lại tạo ra trong ba mươi vạn năm.

Tần Ninh nhìn năm người, nở nụ cười ôn hòa nói: "Nếu đã đi vào, đuổi đi cũng không chịu đi, lỡ có chết thì đành chết chung thôi".

Năm người nghe vậy, nét mặt đều bình tĩnh, thản nhiên.

Chuyện đã tới nước này thì không cần hắn nói những lời đó nữa.

Ngoài trận, các đại đế giả đại viên mãn hùng mạnh vẫn đang giao thủ với nhau.

Còn tán tu các phe, các võ giả thuộc Thiên Lôi Cốc, Cửu Tinh Lâu thì đoàn kết chống lại các phe của Thiên Cương Thần Môn.

Mặc dù bọn họ đã rơi vào thế xấu nhưng nhìn chung vẫn chưa đến mức bị khí thế của quân địch làm thấp đi sĩ khí.

Thế cục cứ giằng co như thế. Từ đầu đến cuối, bảy vị đế giả đại viên mãn của Ma tộc Thiên Mục cứ nhìn chằm chằm vào Tần Ninh.

Bởi Tần Ninh mới là yếu tố quan trọng!

"Sắp đến lúc rồi".

Đúng lúc đó, Tần Ninh ngẩng đầu nhìn lên trời, sau đó ngoảnh sang nhìn Chuyển Thiên La Bàn, cuối cùng là nhìn về phía linh trụ chín vạn trượng, cất tiếng: "Các ngươi đã cược cả mạng sống với ta, sao ta có thể để các ngươi thua!"

Nói xong, khí tức trong cơ thể Tần Ninh bùng nổ.


Thân thể bộc phát linh uy. Lúc này, linh trụ chín trăm trượng sau lưng nháy mắt bay thẳng lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK