Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Keng... Thế nhưng, mặc kệ Nguyên Chính Phong có tâm trạng hay không thì nhát kiếm thứ hai đã chém xuống rồi.

Tiếng va chạm leng keng vang lên.

Thương Linh Thuẫn vẫn như cũ không tổn hại gì.

Nhưng mà Nguyên Chính Phong sắp không xong rồi.

Lực phản từ nhát kiếm thứ hai đã xuyên qua Thương Linh Thuẫn, đánh thẳng lên người ông ta.

Chỉ trong chốc lát, ông ta cảm giác kỳ kinh bát mạch, lục phủ ngũ tạng của mình như đã bị sét đánh.

Tiếng ầm ầm nứt toạc vang lên.

Từng đường kinh mạch vỡ tan, một cái xương cốt tách ra, lục phủ ngũ tạng xuất hiện từng đừng nứt.

Thân hình Nguyên Chính Phong ầm ầm ngã xuống đất.

Lúc này, vầng hào quang của Thương Linh Thuẫn cũng ảm đạm hơn.

Thấy thế, đám võ giả còn sót lại của nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đều biến sắc.

Chỉ mới đây thôi, Nguyên tam gia và Nguyên thất gia cao cao tại thượng đã bị một chiêu giết chết.

Thật quá khủng khiếp.

Bây giờ, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lẽo.

Một kiếm không được thì ta chơi hai kiếm.

Lúc này, cơ thể Nguyên Chính Phong lảo đảo ngã xuống đất, kinh mạch cả người bị nghiền nát, giờ cả thân thể ngập ngụa máu tươi tựa như huyết nhân, trông vô cùng chật vật.

Vào giờ phút này, Tần Ninh thong thả đi đến trước người Nguyên Chính Phong.

Trong tay hắn lại xuất hiện một thanh kiếm vàng.

"Lần sau, nhớ cho kỹ!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Người của ta, đừng có trêu vào".

Vừa dứt lời, thanh kiếm vàng trong tay chém xuống.

Keng... Thế nhưng, đúng lúc đó, một mũi tên bay xuyên không gian, lập tức đánh trúng kiếm vàng, khiến cho vị trí mũi kiếm bị lệch một tấc, ngoạn mục đâm xuống bên tai Nguyên Chính Phong, mang theo một sợi máu mỏng manh.

Thấy vậy, Tần Ninh hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn về nơi xa xăm.

Thần sắc hắn có vài phần bất mãn.

Vào khi ấy, một tiếng xé gió vang lên.

Phía đường chân trời dần dần xuất hiện mấy bóng người.

Âm thanh ầm ầm vang lên không ngớt.

Lúc này, Tần Ninh bước ra một bước, giẫm đạp lên thân thể Nguyên Chính Phong, những bóng người ấy lập tức dừng lại.

"Tới chậm vậy?"

Tần Ninh nhìn về phía từng người từng người vừa xuất hiện.

Mỗi một vị võ giả, dù là trung niên, hay là già nua đều lộ ra khí thế bất phàm, khiến cho người ta cảm giác bọn họ cực kỳ mạnh mẽ.

Có tôn giả Cực Cảnh, mà cũng có đế giả Cực Cảnh.

Lúc này, chân mày Tần Ninh nhíu lại, nhìn về phía mấy trăm người kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK