Tần Ninh nói: "Ngươi nói cho ta tin tức của một người, ta giúp ngươi chữa trị một phần vết thương, ngươi tìm được toàn bộ, hoặc là ta gặp được những người kia, ta bảo đảm ngươi khỏi hẳn!"
"Chuyện này là thật?"
"Thật!"
Phong Vô Cực thở sâu một hơi, nói: "Đệ tử đời thứ sáu Giản Bác giờ đang ở ngay trong một sòng bạc ở thành Yến Dân của Yến Châu..."
"Đáng tin sao?"
"Tin tức của Phong Vô Cực ta, giả một phạt mười!"
"Được!"
Tần Ninh mỉm cười, mở miệng nói: "Nếu ta không nhìn lầm thì lúc trước ngươi ở cảnh giới Thánh Vương thì đã đi đến đạo hồn phách chuyển hóa rồi đúng không!"
"Đáng tiếc ngươi lại bị người nào đó dùng thủ đoạn cưỡng ép cướp mất hồn phách của ngươi để chuyển hóa, dẫn đến hồn phách lực của ngươi không ngừng giảm sút".
Nghe đến lời này, sắc mặt Phong Vô Cực trở nên ảm đạm.
"Không chỉ có thế... Những cái đó cùng lắm thì sẽ chỉ khiến cho cho cảnh giới của ngươi giảm xuống dưới Thánh Vương, chứ không khiến ngươi giảm sút liên tục..."
Tần Ninh tiếp tục nói: "Thứ thực sự khiến ngươi tuột dốc cảnh giới là một loại độc, vì ta chưa kiểm tra nên khó xác định đến cùng là loại độc nào..."
"Làm phiền Tần công tử".
Phong Vô Cực giờ phút này duỗi cánh tay ra.
Tần Ninh nhẹ nhàng vân vê, một cái ngân châm xuất hiện.
Ngân châm thuận theo cánh tay Phong Vô Cực, tiến vào cơ thể Phong Vô Cực.
Phong Dương cùng Phong Linh lại khẩn trương.
"Không sao...", Phong Vô Cực khua tay: "Xem ra Tần công tử cũng rất tinh thông y học".
Tần Ninh không nói gì.
Vào giờ phút này, ngân châm kia đi vào thân thể Phong Vô Cực, tiến vào trong đầu Phong Vô Cực, vững vàng đứng yên tại bốn phía hồn phách của Phong Vô Cực.
Phong Vô Cực ở cảnh giới Thiên Thánh, tam hồn thất phách đều đã hoàn thiện.
Mà ở một vị trí chính xác trong tam hồn thất phách của Phong Vô Cực phác hoạ liên tiếp ra một bóng người.
Đây cũng là hình thái ngưng tụ ban đầu của hồn phách tại cảnh giới Thánh Nhân.
Hơn nữa, tam hồn thất phách đã kết nối năm chỗ.
Thiên Thánh thập phẩm! Chính là điểm chính giữa tam hồn thất phách, giúp nhau kết nối!
Đến Thánh Vương chính là hoàn thành hồn phách thể.
Giống như một bức tranh, đầu tiên phải phác họa, sau mới bổ sung đường nét và màu sắc.
Cao nhân Thiên Thánh!
Vô địch Thánh Vương!
Chính là như thế.
Thiên Thánh vẽ ra hình dáng hồn phách, cảnh giới Thánh Vương thì bổ sung hồn phách...
Giờ phút này, Tần Ninh có thể cảm giác được hồn phách trong cơ thể Phong Vô Cực tuy nói là kết nối ngũ đạo, nhưng vẫn cảm giác được hồn phách thể của ông ta vốn dĩ đã ngưng tụ thành công rồi.
Bị một sức lực to lớn phá tan hồn phách thể.
Sau đó, ở giữa tam hồn thất phách lại bị kịch độc bao bọc.
Lúc này, Tần Ninh cất ngân châm.
"Sao rồi?"
Phong Vô Cực vội vàng nói.
"Hồn phách của ngươi bị Vẫn Tinh Quỷ Viêm bám vào, giày vò tam hồn thất phách cả ngày lẫn đêm, có thể duy trì cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm cho đến lúc này thì e là những năm qua ngươi đã nuốt không ít thiên tài địa bảo?"
"Ừm!"