Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà giờ phút này, Thanh Vân tông, đại điện Thanh Vân.

Đại điện Thanh Vân chính là điện chủ của Thanh Vân tông, cũng là nơi ở của tông chủ.

Lúc này, trong đại điện Thanh Vân, hơn mười người đang tập trung ở đó.

Tại vị trí trên cao, năm dáng người ngồi ngay ngắn, khí chất ngạo nghễ, hơi thở ẩn giấu sự cường đại, sắc mặt bình tĩnh.

Năm người này chính là năm đại trưởng lão đương nhiệm của Thanh Vân tông, cũng là người nắm quyền lực tối cao ở nơi này.

Từ trăm năm nay, Thanh Vân tông vẫn không có tông chủ được sinh ra, thật ra nguyên nhân không phải là do không ai có đủ năng lực đảm nhiệm vị trí này, mà là do bên trong tông môn, năm vị trưởng lão cùng nhau cầm quyền, kiềm hãm lẫn nhau, ai cũng không phục ai, vì thế chức vị tông chủ vẫn bị bỏ trống tới bây giờ.

Giờ phút này, đại trưởng lão Lý Dương Chiêu ngồi ở giữa nhìn xuống phía dưới, chậm rãi mở miệng nói.

“Gần đây, lại có thêm mười mấy đệ tử tông môn bỏ trốn, bây giờ nên giải quyết như thế nào, mời các vị cho ý kiến?”

Đại trưởng lão Lý Dương Chiêu có dáng người vạm vỡ, một đầu tóc bạc, nhìn qua có vẻ rất uy nghiêm, giọng nói vừa cất lên tràn đầy khí phách.

“Chuyện này phải nghiêm túc điều tra”.

Bên cạnh đại trưởng lão, một ông lão tóc hoa râm hừ một tiếng rồi nói: “Từ bao đời nay, Thanh Vân tông của chúng ta tuy rằng không cường đại, nhưng cũng không thể để cho đệ tử tuỳ tiện bỏ trốn như thế, chuyện này là như thế nào!”

“Nhị trưởng lão nói rất đúng!”, một vị trưởng lão mặc áo tím gật đầu nói: “Mấy đệ tử đó thật sự là không đặt nội quy của tông môn vào trong lòng”.

“Ta đề nghị, phái một nhóm đệ tử đuổi theo mấy đệ tử kia, bắt tất cả trở về, sau đó ở trong đại hội tông môn, giết chết không tha, chấn chỉnh lại tông quy!”

“Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, phương pháp này có tàn nhẫn quá hay không?”, đại trưởng lão Lý Dương Chiêu nói.

“Tàn nhẫn?”

Nghe được lời nói này, sắc mặt của nhị trưởng lão Hoa Vinh và tam trưởng lão Lữ Khí đều trở nên kiên định.

“Phải giết chết”.

“Nếu không thì sao có thể chấn chỉnh được đệ tử của Thanh Vân tông chúng ta”.

“Các vị im lặng đã!”

Một âm thanh cắt ngang cuộc thảo luận của ba người, người mở miệng chính là ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải.

Năm đại trưởng lão của Thanh Vân tông quyền cao chức trọng, có quyền hành tuyệt đối, ngoài trưởng lão còn có chấp sự và đường chủ, bọn họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của năm đại trưởng lão.

“Những đệ tử bỏ trốn kia quả thật là đã gây ra phiền phức lớn cho Thanh Vân tông chúng ta, có thể làm cho lòng người bị nhiễu loạn”.


Liễu Thương Hải tiếp tục nói: “Nhưng mà, chúng ta chỉ giết bọn họ thôi thì cũng chẳng thay đổi được gì, đây căn bản không phải là biện pháp để giải quyết vấn đề này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK