Ông ta vốn định vạch trần thân phận của Tần Ninh để hắn xảy ra tranh chấp với ngũ đại tông môn còn lại.
Thế nhưng không ngờ rằng ngũ đại tông môn bây giờ lại trở nên thận trọng như vậy.
“Thiên chủ!”
Quế Nhất Luân hừ nhẹ một tiếng: “Tên này sỉ nhục ta, sỉ nhục Thiên Ngoại Thiên của chúng ta, nếu cứ như vậy mà buông tha cho hắn thì mặt mũi của Thiên Ngoại Thiên biết để vào đâu?”
“Ta hiểu”.
Hoắc Thiên Mệnh từ tốn nói: “Buông tha cho hắn là chuyện không thể nào”.
“Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh, hai người các ngươi sau khi đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị hãy tìm có hội tiếp cận hắn, xem thử thực lực của cô gái bên cạnh hắn rốt cuộc là như nào!”
“Vâng!”
Bên cạnh Hoắc Thiên Mệnh có hai bóng người xuất hiện như quỷ mị.
Chính là hai trợ thủ đắc lực thân cận của Hoắc Thiên Mệnh.
Hoắc Viễn, Đỗ Phương Đỉnh.
Nhìn thấy hai người xuất hiện nhận mệnh lệnh, trong lòng của Quế Nhất Luân lập tức trở nên vui vẻ.
Hắn ta không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Nhưng không có nghĩa là không có ai là đối thủ của hắn.
Cốc Tân Nguyệt có thực lực mạnh mẽ, có hai đại hộ pháp thì một người quấn lấy nàng ta, ngươi còn lại nhất định có thể giết được Tần Ninh.
“Tần Ninh...”
“Đây là do ngươi tự tìm”.
Quế Nhất Luân giận không kiềm chế được.
Hắn ta là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, có thể được xem là thiên tài ở đại lục Thiên Long.
Lại bị Tần Ninh sỉ nhục như vậy khiến sự tự tin của hắn ta từ trước đến giờ bị đả kích thật lớn.
Mà bây giờ chính là lúc trả thù.
Sau khi xáo trộn như thế thì sự việc có vẻ xảy ra ngoài dự liệu.
Người của Cửu U đại lục đến.
Chẳng lẽ chỉ có một mình Tần Ninh thôi sao?
Hay là nói đây là âm mưu của Cửu U đại lục?
Lúc này trong lòng mọi người đều cảm thấy bất ổn.
Lưu Vân Triết bây giờ cũng cảm nhận được xung quanh trở nên cảnh giác phòng bị hơn.
“Tần công tử, hình như... không ổn lắm…”
“Không sao!”
Tần Ninh xua tay nói: “Nếu như bọn chúng dám làm loạn thì cứ giết là xong”.
Thời gian từ từ trôi đi.
Trong lúc đó, lối vào tưởng chừng im ắng không có động tĩnh thì bây giờ đột nhiên loé lên tia sáng.