Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những âm thanh giật dây trong đầu ngày càng sáng tỏ.

Tần Ninh nhíu mày, không nhúc nhích.

Nhìn qua bốn phía, từng cường địch ngày xưa giờ này gầm thét, vẻ mặt dữ tợn, không ngừng đầu độc Tần Ninh.

“Ninh Đế, ngươi thiên phú lớn như vậy, mạnh hơn gấp trăm lần cha ngươi, sao phải hạ mình cho hắn ta? Lẽ nào dính vào tình cảm cha con liền cứ thế từ bỏ sao?”

“Nguyên Hoàng Thần Đế, ngươi cam chịu như vậy sao?”

Từng giọng nói ngày càng dồn dập.

Tần Ninh nhìn bốn phía, cười nói: “Ta cũng muốn lắm, nhưng nếu ta làm thế thì... cha mẹ ta sẽ làm thịt ta mất!”

Một chỉ bắn ra, từng bóng người hoàn toàn tán loạn.

Tần Ninh điềm nhiên như không.

Khí tức trong cơ thể giờ này đã tới Sinh Tử thất kiếp.

Một tầng cảnh giới, một lần tâm kiếp.

Mỗi một lần tâm kiếp, kiếp nạn đều tăng lên một lần.

Chỉ là vẫn câu nói cũ, những kiếp nạn này không là gì đối với Tần Ninh.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, Tần Ninh tiếp tục tiến hành bước kế tiếp.

Trong chớp nhoáng này, xung quanh Tần Ninh lại xuất hiện từng bóng người.

Không ít người cầm đao, kiếm, thương, giản, nhìn hắn như hung thần ác sát.

“Hồn Vũ Thiên Tôn, chuẩn bị nhận lấy cái chết đi! Giao ra hồn thuật suốt đời của người, chúng ta tha cho ngươi khỏi chết”.

“Thông Thiên Đại Đế, tâm huyết của ngươi ở thế giới Cửu Thiên hà tất phải lãng phí ở đây? Giao “Thể Thư” ra đây đi”.

“Phong Không Chí Thánh, chẳng lẽ ngươi muốn “Trận thuật” cùng ngươi rơi vào hoàng tuyền sao?”

“Luyện Thiên Đại Đế, lấy ra “Vạn Khí Phổ” đi, sao phải bướng bỉnh như vậy?”

“Cửu Nguyên Đan Đế, “Cửu Nguyên Đan Điển” nên tạo phúc vạn dân chứ không phải để ngươi mang vào quan tài”.

“Thanh Vân Kiếm Đế, ta mới là tay kiếm số một Cửu Thiên, không thẹn với trời, ngươi không phải, ngươi tuyệt đối không phải”.

“Cuồng Vũ Thiên Đế, ngươi tự xưng Cuồng Đế nhưng ngươi có đủ cuồng vọng sao? Đủ?”

“Ngự Thiên Thánh Tôn, ngươi còn chưa đủ tư cách ngồi ngự Cửu Thiên, mau nhận lấy cái chết đi!”

“Cửu U Đại Đế, U Hoàng? Ngươi không xứng với danh xưng Hoàng giả này!”

Từng thanh âm tràn ngập ở trong đầu Tần Ninh.

Những thanh âm kia hoặc là hết sức tùy tiện, hoặc là thần thái độc ác.

Ai cũng nhìn Tần Ninh, xông về phía trước, muốn cắn thịt Tần Ninh.

Từ từ, bóng dáng Tần Ninh bị rất nhiều người gặm nhấm, máu tươi chảy như dòng nước không thôi...

“Chỉ là những thứ này thôi sao?”

Từ từ, giọng nói của Tần Ninh vang lên.


“Kiếm thứ tám chỉ đến vậy thôi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK