Những nơi như vậy tất nhiên là không có bất kỳ ai qua lại cả.
Vào lúc này, Tấn Triết từ trên người Cửu Anh đứng dậy, hắn ta cười nói: “Đi dọc theo thánh hà Thiên Hồng về hướng tây, đến nơi giao nhau giữa khúc sông phía đông và khúc sông ở giữa có một vùng đất, ở nơi đó có một dãy núi, tên của dãy núi đó chính là Thánh Thú sơn, đó chính là địa bàn của Thánh Thú tông!”
“Tần Ninh, chắc là ngươi chưa từng nhìn thấy thánh hà Thiên Hồng nhỉ? Chi bằng chúng ta chuyển qua đi thuyền đi! Đi dọc theo con sông này về hướng tây cũng rất thuận tiện!”
Nghe thấy vậy, Tề Bác liền phấn chấn hẳn lên, hắn ta nói: “Được, được, ta đã sớm nghe đồn rằng thánh hà Thiên Hồng chia ra làm ba đoạn từ đông sang tây!”
“Mỗi khúc sông đều có một cảnh sắc riêng, hơn nữa nghe nói là nếu muốn đi thuyền trên thánh hà Thiên Hồng thì con thuyền kia phải là thánh khí siêu phàm, hơn nữa còn cần có một vị Thiên Thánh ở trên thuyền mới được”.
“Đúng vậy, đúng vậy”, Tấn Triết cười bảo: “Hơn nữa, Cửu Anh nhà ngươi cũng đã vất vả suốt mấy ngày nay rồi, tha cho tọa kỵ của ngươi đi thôi!”
“Theo con thấy là người mệt mỏi là người thì có?”, Nhan Như Họa cười lạnh, cô ta nói: “Mới có mấy ngày không có hơi phụ nữ mà đã không nhịn được nữa rồi hả? Là sắp chết hay là như nào?”
Nhan Như Họa vừa mới nói xong, Tấn Triết còn chưa kịp mở miệng thì giọng của Huyền Minh Vương Xà cũng đã vang lên, nó nói: “Đúng vậy, sẽ chết đó”.
Nghe thấy vậy, lòng của Nhan Như Họa cũng nao nao, cô ta há miệng thở dốc nhưng không thốt nên lời.
Tần Ninh liếc Tấn Triết một cái, sau đó chậm rãi nói: “Đó chính là thiên tính của Huyền Minh Vương Xà, thể chất của ngươi vốn không thích hợp làm đồng bạn của Huyền Minh Vương Xà”.
Nghe hắn nói như vậy, Huyền Minh Vương Xà chui đầu từ trong cổ áo của Tấn Triết ra, dùng ánh mắt không hài lòng mà nhìn về phía Tần Ninh.
“Hai người các ngươi cố hết sức để tạo ra linh khế, kết quả là ngươi bị Huyền Minh Vương Xà ảnh hưởng, không có phụ nữ, ngươi không thể hoàn toàn khống chế được thánh lực bên trong cơ thể mình!”
“Sau một khoảng thời gian dài, tuy rằng ngươi có thể dựa vào phụ nữ để phát tiết cơn tức ở trong lòng nhưng mà chính thân thể của ngươi cũng sẽ mệt đến chết”.
Hắn vừa nói xong, Huyền Minh Vương Xà liền thấy khó chịu, nó nói: “Chuyện này cũng không thể trách ta được, là chính bản thân hắn ta không nhẫn nhịn được!”
“Chính là do ngươi đó”, Tấn Triết tỏ vẻ phẫn nội, hắn ta nói: “Ngươi xem đi, mọi người đều nói như vậy hết!”
“Trách ta hả? Ngươi giữ lại chút liêm sỉ đi!”, Huyền Minh Vương Xà nói: “Nếu như ngươi không ký khế ước với ta thì cả hai chúng ta đều sẽ chẳng xảy ra chuyện gì cả?”
“Đó cũng không phải là do ta lựa chọn?”, Tấn Triết lại tức giận, hắn ta nói: “Muốn trách thì hãy trách cái tên khốn Giản Bác kia đi!”
“Được rồi!”
Một người và một con rắn cứ cãi qua cãi lại với nhau.
Tần Ninh, Nhan Như Họa và Tề Bác đứng ở bên cạnh đều đang sững sờ.
Không hổ danh là một đôi!
…
Trên đường đi, nhờ thảo luận nhiều chuyện với nhau, bốn người bọn họ cũng xem như là thân thiết hơn trước nhiều.
Ngày hôm nay, bốn người đi tới một con đường lớn.
Người qua người lại nối đuôi nhau không dứt.
Ở phía trước là một bến tàu.
Có rất nhiều thuyền đang xếp hàng đỗ ở bến tàu.
Nếu quan sát kĩ thì sẽ thấy chiếc thuyền nhỏ nhất cũng đã dài hơn mười mét rồi, có chiếc bề dọc còn dài hơn nhiều, khoảng một cây số, cao một trăm mét, trông có vẻ oai phong lẫm liệt.
Lúc này, Tấn Triết nhìn về phía những con thuyền kia, hắn ta cười nói: “Thuyền nhỏ là của những người đánh cá bình thường, thuyền lớn là để chở hành khách…”