Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các vị đừng theo lẽ thường mà đến phán xét vị Âm Vương này, nếu không, các ngươi nhất định sẽ hối hận”.

Mấy người đều gật đầu.

Mọi người dọc theo thông đạo, tiếp tục đi về phía trước.

Không bao lâu sau, mọi người nhìn thấy một đám người đang chém giết nhau bên trong một bãi đá ngầm.

Cầm đầu là một người thanh niên có dáng người vạm vỡ giống như một ngọn núi nhỏ, lực cánh tay vô cùng kinh người.

“Khai Sơn Cự Tử của Khai Sơn tông!”

Giờ phút này, Vạn Thiển Thiển kinh ngạc nói: “Người của Khai Sơn tông cũng đến đây!”

“Khai Sơn tông, Vô Lượng Kiếm phái, Thập Phương tông và Thanh Dương môn được người ta xưng tụng là tứ bá Thiên Nam, Thanh Dương Linh Tử đã xuất hiện, bây giờ nhìn thấy Khai Sơn Cự Tử cũng không có gì đáng ngạc nhiên!”

Tuy rằng nói là như vậy nhưng mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng được như trước.

Xem ra lần này, không chỉ có mình Vạn Thiên Các và ngũ đại tông môn.

Giờ phút này, trong lòng Vạn Tử Hàng có chút lo lắng.

Nếu chỉ là ngũ đại tông môn, thật sự thì, ông ta có thể không thèm để trong lòng.

Dù sao thì ông ta cũng có cảnh giới Quy Nhất cửu mạch, thực lực cường đại.

Mấy vị tông chủ của ngũ đại tông môn cũng chỉ là cảnh giới Quy Nhất thất mạch, bát mạch, cho dù có gặp được, ông ta cũng không sợ.

Nhưng mà người của Khai Sơn môn và Thanh Dương môn cũng đến…

Có thể tiếp theo sẽ có Thiên Nhân xuất hiện.

Nếu là cảnh giới Thiên Nhân…

Chỉ sợ lần này sẽ cực kỳ bất lợi.

Cảnh giới Quy Nhất, cho dù là cảnh giới cửu mạch thì cũng chỉ là cảnh giới Quy Nhất.

Không thể nào so được với cảnh giới Thiên Nhân!

Thiên Nhân Thiên Nhân, thì phải là người ở trên trời cao.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Khai Sơn Cự Tử.

“Người này, ít nhất là có cảnh giới thất mạch, bát mạch phải không?”

Lúc này, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.

Thực lực của Khai Sơn Cự Tử dường như là tương đương với tông chủ của ngũ đại tông môn.

Một thiên tài như vậy, cũng không có gì lạ khi hắn ta được xưng tụng là một trong thất tử Thiên Nam.

Đối với việc này, Tần Ninh không chút để ý.

Mọi người tiếp tục đi về phía trước.

Ước chừng khoảng hai giờ sau, đi xuyên qua một thông đạo thật dài.

Mọi người rơi xuống đất.

Thật sự là rơi xuống đất.

Bốn phía là một mảnh tối đen.

Nhưng phía trước lại có hai luồng ánh sáng mỏng manh, giống như hai ngọn đèn lồng treo ở những ngôi nhà bình thường giữa màn đêm vô tận.

Giờ phút này, người của Vạn Thiên Các đều cẩn thận đứng lên.

“Đó là cái gì?”

Vạn Tử Hàng cẩn thận nói.

“Chưa thấy đèn lồng treo ở cửa nhà bao giờ à?”, Tần Ninh không chút để ý nói.

“…”

Những người xung quanh im lặng không nói gì.

Tại sao ở cái nơi quỷ dị như thế này, ai lại dám đem đèn lồng treo ở nơi này?

Đây liệu có phải là một trò đùa không?


Lúc này Tần Ninh cũng không nhiều lời, hắn dẫn mọi người đi về phía ánh sáng phát ra kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK