Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Huyền Phương Nghiệp cực kỳ tức giận.

Tần Ninh đứng cho gã giết, nhưng gã không có cách nào phá vỡ lôi văn hộ thể của Tần Ninh.

Nhục nhã! Quá nhục nhã!

“Còn muốn tiếp tục không?”, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Phương Nghiệp, nhàn nhạt nói: “Ta niệm tình ngươi ngu xuẩn, không giết ngươi, niệm tình tiền bối Huyền Thiên cung ngươi nên không giết, nhưng nếu như ngươi còn tiếp tục, vậy thì không nói chính xác”.

“Ngươi thật sự tưởng rằng ngươi vô địch sao?”

Huyền Phương Nghiệp lúc này cắn răng nghiến lợi nói.

“Không!”

Tần Ninh lắc đầu nói: “Không phải ta cho rằng ta vô địch, mà là… ta thật sự vô địch!”

Nghe thấy lời này của Tần Ninh, trong lòng Tuyết Kiêu Dung cười ha ha.

Nhưng nghĩ kỹ thì quả thật như thế.

Bán Vương… cũng không phải là đối thủ của Tần Ninh.

Có lẽ chỉ có Vương Giả có thể khắc phục Tần Ninh.

Nhưng trong biển Thiên Ngoại này, Vương Giả không dám đi sâu vào như vậy.

Hơn nữa cho dù là Vương Giả… thật sự có thể giết Tần Ninh?

Nàng ta không chắc chắn.

Huyền Phương Nghiệp gầm nhẹ một tiếng.

Trong nháy mắt, ở vị trí ngực gã lóe lên một đường ánh sáng.

Ánh sáng đỏ thẫm kia giống như ánh sáng mặt trời, mang cho người ta cảm giác chói mắt cực lớn.

“Hử?”

Tần Ninh lúc này nhìn về phía Huyền Phương Nghiệp.

“Trái tim Thánh Nhân!”

Lời vừa dứt, Tuyết Kiêu Dung càng kinh ngạc.

Huyền Phương Nghiệp tìm thấy trái tim Thánh Nhân.

“Tần Ninh, hôm nay ta sẽ chiến đấu tận cùng với ngươi!”

Huyền Phương Nghiệp quát một tiếng.

Khí thế trong cơ thể lúc này giải phóng ra.

“Hỏa Vân Liên Thiên quyết!”

Lời vừa dứt, trước mặt Huyền Phương Nghiệp, từng ngọn lửa tràn ngập giống như từng đám mây trên trời, gào thét lao thẳng về phía Tần Ninh.

“Tuyệt học của Huyền Thiên Vương, Hỏa Vân Liên Thiên quyết truyền cho ngươi?”

Tần Ninh lẩm bẩm nói.

“Chịu chết đi!”

Thúc giục từng đường hỏa vân, Huyền Phương Nghiệp trực tiếp đến gần Tần Ninh, giữa lúc sát khí tràn ngập, từng luồng sức mạnh lúc này giải phóng.

“Đáng tiếc, ngươi so với Huyền Thiên Vương thì kém hơn nhiều”.

Soạt… Trong nháy mắt, thân ảnh Tần Ninh chợt lóe.

Gần như trong nháy mắt, lúc Huyền Phương Nghiệp không phản ứng kịp, một chưởng của Tần Ninh trực tiếp quạt ra.

Bốp… Chưởng ấn rõ ràng.

Lúc này ấn trên mặt Huyền Phương Nghiệp.

Một khắc sau, một tay khác của Tần Ninh trực tiếp túm lấy.

“A…”, Huyền Phương Nghiệp đột nhiên hét thảm lên.

Máu tươi từ ngực chảy ra.

“Trái tim Thánh Nhân này không phải dung hợp như vậy, ngu xuẩn!”

Một tiếng phụt vang lên.

Ngực Huyền Phương Nghiệp máu tươi chảy như dòng nước.

Lúc này trong tay Tần Ninh nắm lấy trái tim.

Cũng không phải là trái tim chân chính, mà là trái tim do từng đường sức mạnh vô cùng huyền diệu hội tụ mà thành.

Lúc này sắc mặt Huyền Phương Nghiệp trắng bệch, máu tươi trước ngực chảy không ngừng như dòng nước, toàn thân ngã ngồi trên đất.

Tần Ninh lấy trái tim Thánh Nhân, nhìn về phía Huyền Phương Nghiệp.

“Khó trách ngu xuẩn như vậy, chịu ảnh hưởng của trái tim Thánh Nhân…”, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Phương Nghiệp, mở miệng nói: “Suy nghĩ kỹ một chút lời vừa nói”.

“Ta hỏi lại ngươi, ai dung hợp cho ngươi trái tim Thánh Nhân?”

Huyền Phương Nghiệp giờ phút này, ánh mắt đờ đẫn, lẩm bẩm nói: “Cung chủ Cổ Chấn!”

“Ồ… ta hiểu rồi!”

Tần Ninh xoay người liền muốn rời đi.


Tuyết Kiêu Dung giờ phút này không nhịn được nói: “Ngươi… thật sự giết hắn…”, ở trong mắt nàng ta, tim của Huyền Phương Nghiệp đều bị lấy ra, Tần Ninh không phải giết hắn thì làm gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK