Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đó một tay vung ra, trực tiếp tấn công Tần Ninh.

Thế mà Tần Ninh lúc này cũng không buồn nhìn, ngưng tụ một cái khiên gió sau lưng.

Phanh...

Công kích rơi xuống, thân thể Tần Ninh vẫn vậy, ngược lại còn mượn sức mạnh tấn công này để tăng tốc công kích Lục Thịnh.

“Không!”

Lục Thịnh tái mét mặt mày.

Kiếm này sẽ xuyên thủng cổ của hắn ta mất.

Ông...

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên.

Tốc độ của Tần Ninh cũng yếu bớt đi, trường kiếm chạm vào đúng cổ của Lục Thịnh.

Mà người đàn ông trung niên xuất thủ kia lúc này cũng dừng xuống.

“Luận võ, luận võ, hóa ra cuộc tỉ thí của thư viện Thái Hư lần này không chỉ là có thể thay thế mà còn có thể trực tiếp nhúng tay vào kết quả sao?”

Tần Ninh mở miệng cười.

Người đàn ông trung niên lúc này cẩn thận nhìn Tần Ninh, hừ nói: “Ngươi nếu đã thắng rồi thì mau buông Thịnh Nhi ra!”

“Buông hắn ta ra?”

Tần Ninh lúc này đột nhiên dí mũi kiếm vào cổ Lục Thịnh, máu tươi chảy ra.

“Vậy các ngươi nói lần này ai thắng?”

Ánh mắt Lục Hồi lúc này lóe lên rồi cũng không lên tiếng nữa.

Cuộc tỉ thí hôm nay xảy ra chuyện này quá mức ngoài ý muốn!

Hải Khâm xuất hiện.

Ninh Khâm xuất hiện.

Đều là chuyện ngoài ý muốn.

Mà chuyện ngoài ý muốn lớn nhất chính là Ninh Khâm đánh bại Lục Thịnh.

Lục Hồi là người thứ hai cai quản của Lục gia lúc này cũng không dám nói gì.

“Nếu Ninh Khâm tới tỉ thí vậy cứ dựa theo quy củ của tỉ thí thôi”.

“Quy củ?”

Tần Ninh cười nói: “Quy củ, ta đương nhiên biết”.

“Lục Chung Hải đúng không?”

Xoay người nhìn sang Lục Chung Hải, Tần Ninh cười nói: “Như vậy đi, một đổi một”.

Một đổi một?

Có ý gì?

Lúc này tất cả mọi người đều không hiểu vì sao.

“Công tử Ninh Khâm nói vậy là sao, ta không hiểu”.

Lục Chung Hải hừ nói.

“Ông không hiểu à?”

Tần Ninh cũng là

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK