Trông Tề Phi Vân khá hồi hộp.
"Trinh thám báo là Tần tiên sinh đã một mình rời khỏi Thánh Thú tông, đơn độc đến Yến Châu!"
Yến Châu sao?
Tề Phi Vân vô cùng khó hiểu.
Đúng lúc này, một vầng hào quang bay lên từ bên hông Thánh Chủ Tề Hạo, sắc mặt ông ta thoáng thay đổi.
"Nói!"
Thánh Chủ Tề Hạo nhanh chóng đáp: "Phụ thân, ở Thanh Châu có một thế lực là Thanh Minh, nó do chính tay đồ đệ Dương Thanh Vân của Tần tiên sinh thành lập, ngũ trưởng lão Yến gia của Yến Châu, Yến Cảnh Vũ, hình như có ý đồ với nó, nên sai hai cha con Yến Vinh và Yến Bắc Phong đến biên giới Thanh Châu để bắt giữ Dương Thanh Vân..."
Ông ta vừa nói xong, Tề Phi Vân biến sắc.
"Yến gia..."
Tề Phi Vân bỗng nói: "Tề Hạo, nhanh chóng sai Tề Quân Vệ tới thành Yến Vân!"
"Hả?"
Thánh Chủ Tề Hạo khổ sở nói: "Cha, bên cạnh Tần tiên sinh có đại nhân Xích Vũ, Yến gia không làm gì được, nếu chúng ta đi... e rằng Yến gia sẽ kiêng dè!"
"Ngu ngốc!"
Tề Phi Vân quát: "Thực lực của Tần tiên sinh vô cùng hùng mạnh, tất nhiên là không cần sự trợ giúp của chúng ta rồi, thế nhưng, cần hay không là một chuyện, mà có đi hay không lại là một chuyện khác!"
"Tề Hạo, ngươi nhớ kỹ cho ta, kể từ nay về sau, ở trong thánh vực Thiên Hồng này, Tần tiên sinh chính là kim chỉ nam của Đại Tề chúng ta, hắn bảo làm cái gì thì làm cái đó, hắn không bảo làm, thì ngươi cũng phải đoán ra hắn cần chúng ta làm gì".
"Nếu ngươi có thể làm được như vậy, ta dám đảm bảo trong vòng mười vạn năm tới, Tề gia ta sẽ thịnh vượng không suy!"
Tề Hạo nghe vậy, mặt đầy sửng sốt, lập tức trịnh trọng gật đầu.
"Con tập hợp Tề Quân Vệ ngay đây".
"Nhanh chân lên", Tề Phi Vân nói tiếp: "Ta dẫn hai vị thúc bá của ngươi đi trước đây".
Vừa dứt lời, Tề Phi Vân không chậm trễ nữa.
Trong chốc lát, tất cả Tề Quân Vệ trong Tề Đô đều lên đường, khí thế ngút trời...
Rất nhiều người đang đoán già đoán non, chẳng biết là đã có chuyện lớn gì đang xảy ra nữa?
...
Yến Châu.
Thành Yến Vân!
Là một trong sáu thành trì lớn nhất Yến Châu, thành Yến Vân có thể nói là vô cùng phồn hoa, nhộn nhịp, mặc dù bây giờ vẫn là đêm khuya, nhưng bên trong thành vẫn rực rỡ ánh đèn phù hoa.
Lúc này, trong phủ Yến gia.
Hai người Yến Vinh và Yến Bắc Phong đang kính cẩn, lẳng lặng đứng chờ bên ngoài một căn phòng.
Không bao lâu, một bóng người chậm rãi đi ra từ trong góc tối gian phòng.
Người xuất hiện có cơ thể to lớn và mái tóc xám, đội mũ lông chim, trên người mặc trường bào màu tím thể hiện rõ khí thế lộng lẫy.
Hơn nữa khuôn mặt lại có vẻ ác liệt, sau khi ung dung đi ra khỏi góc tối liền ngồi xuống cái ghế trước người Yến Vinh và Yến Diệu, bình chân như vại.
"Cha!"
"Cha!"
Giờ phút này Yến Vinh cùng Yến Diệu đều chắp tay thi lễ.
"Chuyện gì, nói đi!", lão già mở miệng nói.
"Khởi bẩm phụ thân!"
Yến Vinh chắp tay nói: "Con đã đến Thanh Châu, đồng thời tìm được Dương Thanh Vân, chỉ là kẻ này tuy là cảnh giới Địa Thánh ngũ phách, thế nhưng tính tình lại rất kiêu ngạo, không đồng ý hợp tác với nhà họ Yến chúng ta, cho nên con đã đưa hắn ta về".
"Chỉ là kẻ này có thể lấy cảnh giới Địa Thánh mà khiến cho Thanh Châu dần dần có xu thế thống nhất, đủ để nhìn ra phương pháp rất độc đáo, cho nên con mới đưa hắn ta về, hy vọng phụ thân sử dụng thuật chú ấn, khống chế kẻ này, thống nhất Thanh Châu để nhà họ Yến ta sử dụng".
Yến Cảnh Vũ nghe thấy lời này thì cau mày lại.