Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Vương!

Cảnh giới Vương Giả ra tay, cho dù Thuỷ Lam Phong có thực lực Thiên Nhân đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ.

“Ta đã nói đi nói lại rồi mà, Vân Vương, không thể khinh thường được”.

Ảo ảnh đó lại nói: “Nhưng mà các ngươi vẫn cứ coi thường ông ta!”

Nghe được những lời này, mấy người kia đều cúi thấp đầu.

Vân Vương!

Bọn họ vốn dĩ cho rằng, Vân Vương bị các vị cường giả vây công, chắc hẳn là nhất định sẽ chết.

Nếu như không chết thì cũng bị thương.

Bọn họ cho rằng, Vân Vương bị thương không nhẹ, nắm trong tay Thanh Ninh các không có gì là khó khăn.

Nhưng ai mà ngờ, ông ta không hề bị thương.

Vân Vương ra tay mạnh bạo, trực tiếp giết chết Thuỷ Lam Phong, điều đó đã chứng minh cho điểm này.

“Được rồi, Thuỷ Lam Phong tự mình tìm chết, đã chết rồi thì thôi”.

Ảo ảnh kia dừng lại một chút rồi nói: “Người tên Tần Ninh kia rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Tại sao lại nhiều lần phá hư chuyện lớn của Thiên Đế các chúng ta như vậy?”

“Ta đã điều tra rõ ràng, lúc trước kẻ này cũng không có gì đặc biệt, nhưng sau khi Tinh Môn bị cướp đoạt, lại thể hiện ra thiên phú…”

“Hơn nữa, hắn thường hay đột phá được những cực hạn mà người ta không thể nào ngờ tới”.

Nghe được những lời này, ảo ảnh kia thì thào nói: “Ta không muốn nghe cụ thể quá trình, ta chỉ cần biết kết quả cuối cùng, nếu người này không chết, thì trong tương lai, hắn chính là Vân Vương thứ hai”.

Nghe được những lời này, ánh mắt của mấy vị phó Các chủ ở đây đều thay đổi.

Tần Ninh…Không đáng sợ đến mức đó chứ?

Cảnh giới Vương Giả, trong đại lục Vạn Thiên cũng chỉ có trăm người mà thôi.

Cảnh giới Thiên Nhân cũng ít đến đáng thương.

Tần Ninh có thể đạt đến cảnh giới Thiên Nhân hay không thì vẫn đang còn là một ẩn số.

“Thiên Hằng Nhất, ngươi sẽ là phó Các chủ mới, việc này giao cho người làm!”

“Giết Tần Ninh”.

“Nếu hắn không chết thì chính là ngươi chết!”

Ảo ảnh đứng khoanh tay nói: “Luyện Thiên của bộ tộc Luyện Ngục Ma đã nhiều lần oán giận với ta, nếu như không chiếm được năm vùng của Thương Lan thì bốn vùng khác lại càng khó khăn hơn”.

“Chỉ là bốn vùng khác còn có bốn vị Thiên Vương đứng đầu trấn giữ, nhưng Thương Lan lại không có”.

“Trong Thanh Ninh các cũng chỉ có một mình Vân Vương mà thôi, các ngươi còn không làm được thì ta còn cần các ngươi làm gì?”

Giờ phút này, sắc mặt mấy người kia đều có chút run rẩy.

Nói thì dễ dàng lắm, nhưng…dù sao ông ta cũng là một vị Vương Giả.

Cho dù mấy người bọn họ đồng thời ra tay thì cũng không phải là đối thủ của ông ta.

Thiên Nhân và Vương Giả, sự chênh lệch này thực sự rất lớn.

“Các chủ…”

Trong đó có một người không nhịn được nói: “Chúng ta vì sao không…tập trung toàn bộ lực lượng, tiêu diệt Thanh Ninh các, trước hết là thả bộ tộc Luyện Ngục Ma ra…”


Nghe được những lời này, ảo ảnh lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng bản Các chủ không nghĩ đến sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK