Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Ninh cũng điều khiển bông hoa sen tàn tạ chìm xuống liên tục.

Nếu bông hoa này hoàn toàn vỡ vụn thì ba người một thú, nói đúng ra là ba người hai thú, sẽ hoàn toàn mất mạng.

Phanh phanh phanh...

Mà lúc này, một tiếng phanh vang lên, hoa sen đã không thể chịu được nữa mà vỡ ra.

Bốn bóng dáng lần lượt bị không gian công kích, thân thể bắt đầu xuất hiện vô số vết máu.

Mà cũng đúng lúc này, phía trước mắt mọi người xuất hiện ánh sáng.

Tần Ninh kéo chặt Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo, bay thẳng đến chỗ ánh sáng kia...

Một thế giới trắng xóa lúc này hiện ra.

Tần Ninh nhìn về phía thiên địa mịt mù kia, biết cuối cùng cũng đã thoát nạn. Mà giờ khắc này, toàn thân hắn không có chút da thịt nào là hoàn chỉnh, máu thịt be bét, còn Ôn Hiến Chi cùng Phệ Thiên Giảo gần như đã biến thành người máu.

Giờ khắc này, Tần Ninh thoáng nhìn bên chân Ôn Hiến Chi, Phong Vô Tình cũng đang nắm chặt lấy bàn chân của Ôn Hiến Chi...

Cũng may!

Coi như là đại nạn không chết.

Ngay sau đó, Tần Ninh chỉ cảm thấy một cảnh đẹp xuất hiện trước mắt, mà trong cảnh đẹp lại có một bóng hình xinh đẹp không mảnh vải che thân nằm trong đầm nước, trừng mắt nhìn bọn họ...

Nhưng đám Tần Ninh còn chưa kịp “thưởng thức” thì trong đầu đã trắng xóa, ngất đi...

Đau!

Đau thấu xương!

Nỗi đau khiến người ta cảm thấy chỉ cần khẽ động đậy thì sẽ mất mạng luôn được.

Lúc này, xương cốt giống như bị người bóp nát, gân mạch bị đánh gãy vậy, đau đớn toàn thân.

Không biết qua bao lâu, Tần Ninh mới từ từ mở mắt ra.

Đập vào mắt hắn là một đôi mắt to đang chớp chớp nhìn hắn.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, hắn tỉnh rồi!”

Lúc này, đôi mắt to kia lui lại, vội vàng la to.

Mà sau đó, Tần Ninh cũng giãy dụa ngồi dậy, nhìn tứ phía.

Chỉ thấy xung quanh là rừng hoa đào, hoa đào nở dày đặc khắp nơi.

Mà phía xa rừng hoa đào dường như có một đầm nước đang tràn ngập hoa đào.

Chỉ là trong đầm hoa đào kia cũng không có bóng dáng ai.

Cách đó không xa là có mấy bóng dáng thướt tha yêu kiều đi tới.

Cô gái đứng đầu mặc váy dài đỏ hồng, dáng người xinh đẹp, dò xét nhìn Tần Ninh.

“Ngươi là người phương nào?”


Cô gái trực tiếp mở miệng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK