Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ, cho dù cực kỳ cực kỳ không muốn thì cũng không có biện pháp.

Dao đã đặt ngay trên cổ rồi, ai dám không phục?

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía ba người, mỉm cười nói: “Khách sáo, khách sáo!”

“Hiện tại, ta đại diện cho cho Thánh Thú tông làm chút chuyện, chờ tông chủ của Thánh Thú tông trở về, các ngơi có thể bái kiến hắn ta”.

Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Tần Ninh, ba người chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.

Người này, quá tàn nhẫn.

Nhìn qua thì khiêm nhường lễ độ, trông có vẻ vô hại.

Nhưng một khi đã ra tay thì…rất khủng bố.

Hơn nữa, hắn nói một không nói hai.

Giờ phút này, Tấn Triết đi đến trước mặt Tần Ninh, không nhịn được nói: “Ngươi nói đi, sao ngươi lại biết được phương pháp ngự thú của Thánh Thú tông chúng ta, hơn nữa, sao ngươi có thể mở ra được Vạn Thú Triều Bái trận của Thánh Thú tông chúng ta? Trận pháp này, ngay cả sư tổ của chúng ta cũng không làm được!”

Tần Ninh bị câu hỏi này làm cho sửng sốt, hắn xoa xoa chóp mũi.

“Ta biết rồi!”

Biểu cảm của Tấn Triết giống như bỗng nhiên bừng tỉnh, chỉ vào Tần Ninh, kinh hãi nói: “Ngươi…Ngươi là…”

Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười.

Đúng vậy, ta chính là…

“Ngươi chính là đại đệ tử thứ chín của Thánh Thú tông chúng ta!”

Ngay sau đó, Tấn Triết thốt lên những lời này, Tần Ninh suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.

“Nhất định là thế!”

Tấn Triết khẳng định nói: “Nhất định là vị lão tổ ấy ở bên ngoài đã thu nhận ngươi làm đệ tử của Thánh Thú tông chúng ra”.

“Là Hạo Thiên? Hay là Y Linh Chỉ? Không lẽ là sư tổ Ôn Hiến Chi sao?”

Tấn Triết giống như là phát hiện ra vùng đất mới, vô cùng kích động.

Tần Ninh mỉm cười nhìn về phía Tấn triết, chậm rãi nói: “Ngu ngốc”.

“Hả?”

Nói xong, Tần Ninh cũng không để ý đến Tấn Triết nữa, khoanh tay đi vào núi.

Lúc này, những con thánh thú cấp bốn xung quanh cũng dần dần rút lui, khí tức khủng bố cũng thoáng chốc yếu đi vài phần.

Nhưng mà Vạn Thú Triều Bái trận kia vẫn vờn quanh, không ngừng sinh sôi.

Tần Ninh cất bước tiến vào bên trong sơn môn.

Thánh Thú tông!

Cách biệt gần tám vạn năm, giờ đây hắn đã trở lại.

Bước qua sơn môn, phóng tầm mắt ra xa, bốn phía đều là những đỉnh núi, mà trên mỗi ngọn núi là đình đài lầu các như ẩn như hiện.

Giữa những đỉnh núi là sơn cốc, được mở ra để làm võ trường.

Mà đi sâu vào bên trong chính là một dãy cung điện khổng lồ, hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Tần Ninh cứ thế đi thẳng vào bên trong.

Nguyệt Phần Nhân cung kính cười nói: “Tần tông chủ, ta dẫn ngài đi dạo xung quanh một chút nhé?”

“Không cần”.

Tần Ninh thì thầm nói: “Nơi này, ta còn quen thuộc hơn ngươi”.

Lúc này, Tần Ninh đi tới đi lui ở trong Thánh Thú tông.

Ba người Nguyệt Phần Nhân, Thiên Phong Quần và La Kình cũng nhắm mắt theo đuôi.


Một lần đi này ước chừng tốn thời gian một ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK