Trận đấu Đại Võ Tài là sự kiện trọng đại đối với tất cả võ giả trong thánh vực Đại Võ, thân là đệ tử Giang gia, tất nhiên là bọn họ vô cùng coi trọng.
Đối với việc này, Giang Y Y cũng cực kỳ chú tâm.
Tần Ninh đứng cách nhóm người kia hơn trăm mét, hắn dựa người vào thân cây, từ xa quan sát.
Không lâu sau, nhóm người bọn họ đã luyện tập xong, một thân hình nhỏ xinh đột nhiên thò đầu ra.
Đúng là Giang Tiểu Tiểu.
Giang Tiểu Tiểu có dáng vẻ của cô bé mười một, mười hai tuổi, xinh đẹp hoạt bát, cô bé nhìn về phía Tần Ninh cười nói: “Đã khoẻ hơn nhiều so với mấy ngày trước rồi, có thể đứng lên rồi”.
“Nghe tỷ tỷ nói, có thể sống sót từ bên trong lưỡi dao không gian đã là kỳ tích”.
Tần Ninh mỉm cười gật gật đầu.
Thật ra không phải Tần Ninh dựa người vào thân cây, khoanh tay trước ngực, là vì muốn đùa giỡn cái gì, mà thực sự là đi được đến nơi này, hắn đã rất mệt mỏi, nếu như không tựa vào thân cây thì sẽ phải ngồi xuống dưới đất.
Thậm chí, bây giờ ngay cả sức lực để nói chuyện cũng không có.
Giờ phút này, Phệ Thiên Giảo nằm trên vai Giang Tiểu Tiểu híp hai mắt, dáng vẻ bình chân như vại.
Cái tên này, xem như là đã hoàn toàn bỏ rơi chủ nhân chân chính của nó.
“Các ngươi đại diện cho Giang gia, trong dòng tộc Giang gia, hẳn là không chỉ có mình các ngươi phải không?”
Tần Ninh thuận miệng hỏi.
Giang Tiểu Tiểu gật đầu nói: “Đúng vậy…”
“Trong vùng đất Giang Châu, Giang gia chúng ta quản lý tất cả mọi thứ, có thể xem như là người quản lý mà Võ Môn sắc phong cho, lão tổ tông Giang Vũ của chúng ta là Cửu đường chủ Võ Môn, nghe nói năm đó đi theo Cuồng Võ Thiên Đế!”
Giang Vũ…
Trong mắt Tần Ninh hiện lên một bóng người.
“Hiện tại, trong Giang gia, ba vị trưởng lão có thân phận lớn nhất, sau đó chính là tộc trưởng”.
“Cha ta và tộc trưởng là huynh đệ ruột thịt, đứng hàng thứ hai!”
Giang Tiểu Tiểu có tâm tư đơn thuần, không đề phòng gì Tần Ninh.
Hơn nữa, việc này chỉ cần điều tra một chút là có thể biết được.
“Đại bá Giang Dật Phàm có một người con trai tên là Giang Hạo Thành, có cảnh giới Thánh Vương tam hiền, là người lợi hại nhất của Giang gia chúng ta”.
“Cha ta đứng hàng thứ hai, tên là Giang Du Khải, dưới gối có tỷ tỷ và ta!”
“Tam thúc của ta là Giang Tử An, có một người con trai tên là Giang Hoằng, cũng là cảnh giới Thánh Vương tam hiền”.
“Tứ thúc của ta, cũng chính là tộc trưởng hiện tại của Giang gia…”
Nói đến đây, Giang Tiểu Tiểu hơi do dự một chút: “Năm đó, tứ thúc có một đứa con tên là Giang Bình Vân, nhưng đã mất khi còn trẻ tuổi, nếu không, lớp thế hệ trẻ của Giang gia chúng ta chắc chắn sẽ đứng đầu sáu gia tộc lớn!”