Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người Sở Đế chắp tay một cái rồi bái biệt.

Nhóm Minh Ung, Thiên Ám, Thiên Động Tiên cùng Thương Hư cũng lần lượt đi tới.

Tần Ninh nhìn bọn họ, dặn dò từng người, nhắc nhở bọn họ một vài vấn đề.

Tiểu biệt thự Vân Trung cuối cùng cũng được yên tĩnh lại.

Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh cũng Thiên Linh Lung lần đầu tới tiểu biệt thự vân Trung nên cũng cảm thấy vui thích với cảnh trí ở đây.

Hoàng Phủ Hùng cũng đi theo ở bên cạnh Tần Ninh, yên tĩnh không nói.

“Vết thương của ông, đi theo ta vào trong Thiên Thận cung có lẽ sẽ có cách, không cần phải sốt ruột, nhưng Hoàng Phủ gia không có ông tọa trấn thì có sao không?

“Không sao, mấy đứa con trai của lão hủ vẫn coi như không tệ!”

Nghe vậy, Tần Ninh gật đầu, tiện đà nói: “Không tệ hay không ta không biết, nhưng ngũ mạch Phong Thiên an toàn là được!”

“Sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu!”

“Được rồi, ông ở đây nghỉ ngơi mấy hôm đi, ta sẽ luyện chế ít đan dược cho ông, đến lúc ấy xuất phát, sẽ đi thẳng đến Thiên Thận cung!”

Hoàng Phủ Hùng gật đầu, không nói nhiều.

Mà lúc này, tôm cát nhỏ nhảy trên vai Tần Ninh, lên tiếng: “Tần đại gia, ngài sẽ không thật sự muốn đi như vậy chứ?”

“Lão nhân Thiên Thận của Thiên Thận cung không phải dạng vừa đâu, không cẩn thận sẽ chết đó!”

“Cũng đâu phải có một mình ta, e là toàn bộ Cửu U sẽ đều nhìn chằm chằm Thiên Thận cung ấy chứ. Đến lúc ấy, sẽ có một đám võ giả đi trước, chết thì cũng là bọn chúng chết!”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta đi vào cũng chỉ vì lấy một món đồ”.

“Cái đệch!”, nghe Tần Ninh nói vậy, tôm cát nhỏ buột miệng chửi thề.

“Kinh ngạc như thế làm gì?”

“Tần đại gia, ngài đến tìm ta, cũng không nói là muốn lấy một món đồ vật mà!”, tôm cát nhỏ kích động muốn chết, gào lên: “Ta không đi, ta không đi đâu!”

“Đi hay không không phải do ngươi!”

Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Nếu không ngươi cho rằng Thiên Thận cung xuất thế, ta đi vào đó làm gì? Rảnh rỗi sinh nông nổi đi tranh bảo vật với lão nhân Thiên Thận à? Ta không hạ thấp thân phận đến mức đó đâu!”

Tôm cát nhỏ mang bộ dạng tiểu cô nương bị ức hiếp, rầu rĩ không vui.

Hoàng Phủ Hùng ở bên cạnh cười nói: “Thiên Thận cung xuất thế, Hoàng Phủ gia ta nhất định cũng sẽ nhận được tin, đến lúc ấy có lẽ sẽ có người xuất hiện!”


“Cuốn xéo!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK