Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhưng mà kể từ khi cô ta quen biết Tần Ninh đến nay, Tần Ninh quả thật là đủ cường đại, hơn nữa, mỗi lần đều nhìn như là bị rơi vào nguy hiểm, nhưng qua tay Tần Ninh, tất cả đều không phải điều gì to tát.

“Thật sự là một cái tên kỳ lạ…”, cô cô Bách Hương lắc đầu nói.

“Cô cô!”

Lúc này, Lý Huyên cũng lên tiếng nói: “Cô cô xong rồi, thích một người chính là luôn tò mò về người ấy, cô cô đang tò mò về Tần Ninh công tử!”

Cô cô Bách Hương nghe vậy sắc mặt bỗng chốc tối sầm lại.

Lý Huyên vội vàng rời đi.

Trong phủ đệ, sân viện quả thực không ít, cô cô Bách Hương cũng chọn một sân viện rồi đi vào đó.

Tần Ninh ở chỗ nào thì cô ta thực sự không biết.

Còn hai huynh muội Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt thì thoải mái không thôi, bọn họ đi dạo khắp nơi trong phủ đệ.

Đây chính là tổ trạch của bọn họ.

Phụ thân và mẫu thân bọn họ đã không dưới một lần kể cho bọn họ nghe về nơi đây, tòa phủ đệ này có bao nhiêu đồ sộ, đình viện nhiều đến mức nào, hoa viên phong phú, xinh đẹp ra sao.

Tuy rằng là lần đầu đến đây, nhưng bọn họ lại nắm rõ kiến trúc của tòa phủ đệ này trong lòng bàn tay, đối với nói này vô cùng hiểu biết.

“Ca ca, huynh xem…”, Ly Tâm Linh Nguyệt kích động nói: “Muội ngửi thấy mùi của hoa Đỗ Lăng, còn cả mùi của hoa Bách Hợp Sơn…”

“Những điều mẹ nói là sự thật!”

Giờ phút này, Ly Tâm Lăng cũng nhìn về phía hoa viên, nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của muội muội, cậu ta cũng vô cùng kích động.

Là sự thật, đúng là như vậy! Những điều mà cha mẹ truyền miệng từ đời này sang đời khác đều là sự thật.

Gia tộc Ly Tâm đã từng cường đại như thế.

Giờ phút này, trong lòng Ly Tâm Lăng xuất hiện bóng dáng của Tần Ninh.

Tần Ninh, báo ân?

Báo ân cái gì?

Ly Tâm Lăng không phải là đồ ngốc, ngược lại, cả ngày ở cổng thành Nguyên gia, tiếp đãi các võ giả ở bên ngoài tới, cậu ta cũng là người biết quan sát sắc mặt của người khác.

Trước mắt có thể thấy được.

Dường như Tần Ninh từng có quan hệ với gia tộc Ly Tâm.

Mà nghĩ đến những lời cha mẹ từng nói, lịch sử làm giàu của gia tộc Ly Tâm…Lúc này, Ly Tâm Lăng đã hiểu ra vài phần.

Có lẽ, không phải là bản thân Tần Ninh đã nhận được ân huệ của lão tổ Ly Tâm gia, mà là tổ tiên của Tần Ninh! Cho nên bây giờ Tần Ninh mới báo ân! Nghĩ đến điều này, trong lòng Ly Tâm Lăng lại không khỏi cảm khái vạn lần.

Thật sự không ngờ tới! Tần Ninh, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, cô cô Bách Hương, Lý Huyên.

Một hàng bảy người, cứ thế tiến vào phủ đệ của Nguyên tứ gia, yên tĩnh ở đó.

Mà cùng lúc đó, bên ngoài phủ đệ của Nguyên tứ gia.

Nguyên Mậu Minh để lại trăm người tinh nhuệ, bảo vệ ở bốn phía.

Thứ nhất là để phòng ngừa những kẻ không có mắt, đắc tội với Tần Ninh.

Thứ hai là lo lắng Tần Ninh sẽ chạy trốn.

Chân tướng sự việc còn chưa rõ ràng, lỡ như Tần Ninh trốn mất, lại tạo thành chuyện lớn.

“Phong Nhi, mấy ngày tiếp theo, con canh giữ ở chỗ này đi, nếu như Tần Ninh có yêu cầu gì thì con cứ làm theo”.

“Vâng, cha!”

Nguyên Phong nhìn phủ đệ rộng lớn như vậy không nhịn được nói: “Đây từng là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm, có thể nói là trong toàn bộ thành Nguyên gia, chỉ đứng sau mỗi phủ đệ của tộc trưởng Nguyên gia chúng ta, thật đáng tiếc…”

“Thằng nhóc thối, con đang lo lắng linh tinh gì đấy?”

Nguyên Mậu Minh mắng: “Lần này, có thể cứu được tính mạng của Thanh Hạm, có thể xem như hai cha con chúng ta may mắn, nếu không, hai người chúng ta chắc chắn sẽ bị loại trừ ra khỏi trung tâm gia tộc”.

“Một tòa phủ đệ mà thôi, cứu vớt lại uy thế, đáng giá!”

Nguyên Phong gật gật đầu.

“Cha, vậy cha nói xem Tần Ninh này…có thể tin tưởng được sao?”

Nghe được những lời này, Nguyên Mậu Minh thở dài.

“Đại ca sẽ điều tra thôi, hơn nữa, đại tẩu là người của Đại Nhật Sơn, nghe nói Thanh Hạm được đại tẩu tiến cử cho một vị cường giả Địa thánh, vị cường giả Địa Thánh kia

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK