Giờ phút này Sư Thiên Vũ nhìn Đàm Tùng một chút, quay người rời đi.
Trong một lương đình ở học viện, Sư Thiên Vũ đang đứng chắp tay, không bao lâu sau, Đàm Tùng đi đến.
Sư Thiên Vũ chậm rãi nói: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Có phải ngươi biết là ai làm hay không?"
Đàm Tùng sững sờ, lập tức nói: "Sư Thiên Vũ, ngươi nói vậy là có ý gì?
Đừng tưởng rằng ngươi mạnh hơn ta là lão phu sẽ sợ ngươi".
"Trận pháp không xảy ra vấn đề, nếu như là đệ tử nội bộ nhà họ Hoa làm thì cũng chỉ có thể là đệ tử nhà họ Hoa do học viện Thánh Hoàng chúng ta mời chào, thế nhưng học viện Thánh Hoàng lại không ra lệnh như vậy".
"Nghĩ tới nghĩ lui, ta vẫn cảm thấy là trận pháp xảy ra vấn đề, ngươi hãy nói với ta một câu thật lòng, rốt cuộc trận pháp có vấn đề hay không".
Đàm Tùng nghe vậy thì nói: "Sư Thiên Vũ, ông đây lại nói với ngươi một câu, trận pháp tuyệt đối không có vấn đề, hoàn hảo không chút tổn hại".
Giờ phút này Sư Thiên Vũ lại nói: "Vậy có phải là... có người lấy uy lực của trận pháp để mở ra trận phòng ngự, sau khi giết người rời đi lại đóng trận phòng ngự vào không?"
Đàm Tùng nghe vậy thì đột nhiên cười ha ha nói: "Ngươi cho rằng những trận pháp sư chúng ta đều là ăn cơm khô sao, nếu thật sự là như thế, vừa mở vừa đóng lại là những trận pháp sư chúng ta chắc chắn đều sẽ...", nói đến đây, Đàm Tùng lại sững sờ, ngây ngẩn cả người.
Đậu má! Không thể nào! Nhìn thấy Đàm Tùng ngẩn người, Sư Thiên Vũ vội vàng nói: "Có phải ngươi nghĩ ra cái gì rồi không?"
"Không, không có...", Đàm Tùng lại tùy tiện nói: "Điều này căn bản không thể, trận sư của Vạn Trận Các chúng ta, mỗi một vị đều ngưng tụ trận văn của bản thân, nếu như có người ở trong học viện Thánh Hoàng thay đổi quỹ tích trận pháp, chắc chắn chúng ta sẽ cảm giác được, có thể làm đến bước này, trừ khi có thành tựu trận pháp mạnh hơn ta".
Sư Thiên Vũ nghi ngờ nhìn Đàm Tùng.
Đàm Tùng tiếp tục nói: "Nhưng mà mấy ngày trước ta đã nói với ngươi rồi, trận pháp đầu mối xảy ra vấn đề, có thể có người muốn làm cái gì đó, còn về là ai thì ta vẫn chưa tra được...", Sư Thiên Vũ nhướng mày một cái.
Đây đúng là phiền toái.
Học viện Thánh Hoàng có thể nói là chia thành chín phe.
Bảy bá chủ, bao gồm nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên Cung, lại thêm học viện Thánh Hoàng thì chính là mười phe.
Tình huống phức tạp rối ren như vậy thật sự là khó xử.
Sư Thiên Vũ nói: "Lão Đàm, ngươi đừng chỉ lo bao che, nếu để ta biết là vấn đề của các ngươi, chắc chắn ta sẽ cho ngươi một trận!"
"Hứ!"
Đàm Tùng lười phản ứng, xoay người rời đi.
Sư Thiên Vũ thì cau mày lại.
Chuyện này... rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Tại sao nhà họ Hoa lại vô duyên vô cớ chết tám mươi bảy vị đệ tử ngoại viện! Mà lúc này, ngoại viện, bên trong một đình viện của đệ tử.
Sắc mặt Tô Tử Thương lạnh nhạt ngồi trước bàn đá, một tay gõ nhẹ lên bàn, cả người tràn ngập sát khí vô cùng đáng sợ.