“Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, dẫn đường đi”.
Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên nhìn nhau, sau đó dẫn bọn họ đi tới trước một sơn cốc.
Xung quanh sơn cốc, có mấy con đường lớn giao thương với nhau, trên đường có không ít người qua lại.
Nếu nhìn kĩ sẽ thấy, bên trong cái sơn cốc kia có một tòa cung điện rộng lớn, đồ sộ.
Vào giờ phút này, có không ít người đang đứng chờ ngoài điện.
Liễu Tinh Tinh đành phải vừa giải thích vừa dẫn theo bọn họ đi dọc theo cầu thang, đi đến trước đại điện.
Trên đường đi, có rất nhiều người cung kính hành lễ với Nguyên Lục Tiên và Liễu Tinh Tinh.
Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên không giải thích gì thêm, trực tiếp dẫn người vào trong điện.
Bên trong cung điện đã có rất nhiều người tụ tập.
Ở phía trước, có năm người xếp thành một hàng, bọn họ đang trao đổi một số công việc.
Tình huống có chút hỗn loạn.
“Liễu cung chủ, Nguyên cung chủ”.
Nhìn thấy hai người bọn họ, một người phụ nữ khoảng chừng hai mươi tuổi cười rộ lên, cô ta tiến lại gần và nói: “Các ngươi đã về rồi sao, đã làm xong nhiệm vụ chưa?”
Liễu Tinh Tinh nhìn cô ta, cũng cười đáp lại: “Chưa”.
“Hả?”
Liễu Tinh Tinh nhìn xung quanh một lượt rồi nói: “Đi ra ngoài hết đi”.
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Liễu Tinh Tinh lại nói: “Không nghe thấy ta vừa nói gì sao? Đi ra ngoài hết đi”.
Ngay lập tức, những vị trưởng lão của Phi Tiên Cung mang theo sự hoài nghi mà rời khỏi cung điện.
Chỉ trong nháy mắt, trong đại điện chỉ còn lại bảy vị cung chủ của Phi Tiên Cung và đám người Tần Ninh.
“Có việc gì vậy?”
Lúc này, một người đàn ông khoảng chừng ba, bốn mươi tuổi, mặc một bộ trường bào, nhìn về phía Nguyên Lục Tiên và Liễu Tinh Tinh rồi hỏi: “Làm việc không được suôn sẻ sao?”
“Ừ”.
Liễu Tinh Tinh nói thẳng: “Không chỉ là không được suôn sẻ, mà ta và Nguyên Lục Tiên còn bị bắt”.
Bị bắt?
Bị bắt thì làm sao còn yên ổn đứng ở đây được?
Liễu Tinh Tinh lược bớt quá trình, chỉ kể ý chính: “Chính là vị Tần Ninh này làm ta và Nguyên Lục Tiên bị thương, sau đó áp giải bọn ta về đây”.
“Là hắn giúp đỡ Thanh Viêm Tông!”
Cô ta vừa nói xong, sắc mặt của năm vị cung chủ còn lại đều thay đổi, bọn họ nhìn Tần Ninh như là hổ rình mồi.
Liễu Tinh Tinh nói tiếp: “Người này nói rằng từng quen biết Phù đại nhân, cho nên hắn không giết bọn ta”.