Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng nước chảy ầm ầm, như sấm nổ, dòng sông vắt ngang trước mắt mọi người đang cuồn cuộn chảy không ngừng.

Thánh Minh Hoàng nhìn phong cảnh bên dưới, vẻ mặt nghiêm nghị, nhỏ giọng nói: “Tần công tử, lần này tham gia Người được chọn không chỉ là các đế quốc, thượng quốc, cương quốc mà còn có những thiên tài đạt yêu cầu trong các gia tộc ẩn thế cũng tham gia”.

“Ta hiểu ý của ông”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “Người không phạm ta thì ta không phạm người. Nếu người phạm ta thì đừng trách ta đại khai sát giới!”

Nghe lời nói này, Thánh Minh Hoàng cười khổ.

36 cương quốc có mặt ở đây, nếu Tần Ninh lại hồ đồ đắc tội thì cũng thật khó nói.

Nhưng vị chủ này vẫn luôn không sợ trời không sợ đất. Ông ta cũng không thể ràng buộc, nên chỉ đành hi vọng người khác đừng tới gây chuyện.

Lúc này, bên bờ sông sớm đã dày đặc người.

Từng bóng người đi qua đi lại, bắt chuyện với nhau.

Thí luyện Người được chọn chính là một chuyện lớn trên toàn Cửu U đại lục. Tuy rằng, 36 cương quốc là người tổ chức trên danh nghĩa, nhưng cũng chỉ là trợ thủ của những tông môn kia mà thôi.

Từng lều vải dựng bên dòng sông, có rất nhiều chỗ đã cắm cờ.

“Đó là cương quốc Đại Sở!”

Thánh Minh Hoàng chỉ sang 1 phía, thấp giọng nói: “Cương quốc Đại Sở chính là hậu nhân của Sở vương, 1 trong 7 vương, từng bước phát triển đến giờ, cho dù là trong 36 cương quốc, thì cũng thuộc hàng cao ngạo.

“Còn có bên kia là cương quốc Hỏa Hầu, lão tổ Hầu vương của cương quốc Hỏa Hầu vốn cũng là một nhân vật trí dũng kiệt xuất, năm đó được cương vương Minh Uyên thu phục, chiến công lừng lẫy, thực lực lớn mạnh”.

“Đó là cương quốc Thiên Tượng, cương quốc Thiên Tượng là do hậu nhân của Hạng vương xây dựng lên, 3 cương quốc này xếp hạng đầu trong 36 cương quốc”.

“Đó là cương quốc Vân Hải…”

Thánh Minh Hoàng không ngừng giải thích, Tần Ninh dần phát hiện, ngoài người của 36 cương quốc thì có những lều khác đều không cắm cờ.

Hình như nhìn ra thắc mắc của Tần Ninh, Thánh Minh Hoàng giải thích: “36 cương quốc, chính là đứng ở vị trí bá chủ trên Cửu U đại lục, họ có tư cách thể hiện thân phận của mình ở đây, còn thượng quốc và đế quốc thì không có tư cách này”.

“Cho nên 7 thượng quốc lớn chúng ta trông thì có vẻ uy phong lẫm liệt, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi. Hơn nữa, những cương quốc này vốn lười quan tâm tới sự hủy diệt hay quật khởi của đế quốc và thượng quốc”.

Còn vì sao, thì không cần nói nữa.

Vì có thực lực chống đỡ lớn mạnh nên trong mắt của 36 cương quốc, thượng quốc và đế quốc không khác gì nhau.

Thánh Minh Hoàng đã ra lệnh cho thuộc hạ chọn một chỗ, bắt đầu dựng lều.

“Con sông trước mặt chúng ta gọi là sông Đại Hoang. Sông Đại Hoang chảy quanh Đại Hoang Cổ. Muốn qua sông thì chỉ cần đi qua cầu Đại Hoang, nhưng nó lại không tồn tại liên tục mà xuất hiện có quy luật thời gian, có lẽ phải ở đây mấy ngày rồi”.

“Đợi lần tiếp theo cầu Đại Hoang xuất hiện nữa thì là lúc thí luyện kết thúc”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK