Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Mọi người phải đồng thời tấn công mới được".

Mặc dù lúc này có hơn mười vị Thiên Thánh, thế nhưng sức mạnh lại không giống nhau, rất khó phối hợp ăn ý được.

Khi Phong Vô Cực vừa nói xong, mọi người đều lần lượt xông ra, khí thế kinh khủng.

Những tiếng ầm ầm vang lên, mang đến cho người ta một cảm giác cứ như trời sập sông nứt.

Thế nhưng sức tấn công của những cái xúc tu kia lại càng ngày càng mạnh.

Ngay cả Phong Vô Cực cầm đầu cũng dần dần không chịu nổi.

Giờ phút này sắc mặt Phong Vô Cực trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.

Mọi người đều vô cùng sợ hãi.

Một vị Thiên Thánh Ngũ phẩm mà còn không thể chống cự.

Chẳng lẽ bọn họ... đã rơi vào cảnh nguy hiểm rồi sao! "Tông chủ Phong Vô Cực".

Lúc này chủ thuyền Dương Quắc biến sắc.

Những người khác còn đỡ, nếu thuyền bị phá hủy thì những cao nhân Thiên Thánh kia vẫn còn có năng lực để chạy trốn.

Thế nhưng đây là thuyền của hắn ta.

Nếu không giữ được, tâm huyết của hắn ta sẽ mất hết.

Chế tạo ra được một chiếc thuyền như thế này phải tiêu tốn không ít thánh thạch!

"Ta không sao!"

Giờ phút này Phong Vô Cực vung tay lên, nghiêm mặt nói: "Đáng tiếc trước đó không lâu ta mới tu hành bế quan bị thương, nếu không một mình ta cũng có thể ngăn cản được con thủy thú này!"

Ông ta vừa nói xong, mọi người xung quanh đều hiểu rõ.

Phong Vô Cực tiếp tục nói: "Mọi người tạm chờ ta một lát đi!"

Phong Vô Cực nói xong liền vung tay lên, từng viên thánh thạch xuất hiện, trong nháy mắt những viên thánh thạch kia hóa thành một dòng lũ thánh lực chảy vào trong cơ thể Phong Vô Cực.

Phong Vô Cực khổ sở nói: "Bây giờ thánh lực trong cơ thể ta bị hao tổn, giống như một cái hang không đáy, không ngừng bị tiêu hao".

"Chỉ có thể dựa vào thánh thạch, liên tục không ngừng bổ sung thánh lực để chiến đấu, đáng tiếc lần này số thánh thạch mà ta mang theo không đủ, chỉ sợ là không kiên trì được quá lâu!"

Ông ta vừa nói xong, chủ thuyền Dương Quắc lập tức vung tay lên, từng viên thánh thạch hóa thành một dòng sông chảy về hướng Phong Vô Cực.

"Tông chủ Phong Vô Cực, đây là trăm vạn thánh thạch, ngươi cứ cầm trước để chống lại thủy thú đi".

Dương Quắc thành khẩn nói.

"Sao có thể như thế được!"

Phong Vô Cực vội vàng nói.

"Tông chủ Phong Vô Cực bởi vì ta nên mới hao phí nhiều thánh lực như vậy, những thánh thạch này xem như ta đền bù đi".

Phong Vô Cực đang muốn nói gì đó.

Giờ phút này, tám cái xúc tu kia lại đâm ra lần nữa, thế tấn công rất mạnh mẽ.

Phong Vô Cực dẫn dắt đám người kiên cường chống đỡ, sắc mặt lập tức tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.

Mọi người đều biến sắc.

Dường như Phong Vô Cực sắp... không chịu nổi.

"Cha, mau chóng hấp thu thánh thạch đi!"

Chàng thanh niên bên cạnh Phong Vô Cực vội vàng nói: "Nếu không lần này mọi người đều không trốn thoát!"

"Phong Dương!"

Phong Vô Cực quát lớn một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK