Thậm chí những năm gần đây đã bắt đầu không quản lý chuyện gia tộc, chuyên tâm bế quan, nhưng cũng chưa thấy có bất cứ dấu hiệu tăng cấp gì.
Phụ thân đã nói, thiên phú của ông chỉ có giới hạn như thế, ở cảnh giới Đại Thần Tôn muốn bước ra mấy bước nữa thì khó như lên trời.
Nhưng bây giờ... Đến Đại Thần Tôn trung kỳ.
Khương Ung nhìn về phía Tần Ninh, khom người nói: "Cảm ơn đại nghĩa của Tần công tử!"
"Đi thôi!"
Khương Ung xông ra.
Đương nhiên thứ Tần Ninh đưa cho Khương Ung không phải hai mươi hai hạt sen chân chính viên mãn kia, mà là một trong trên trăm hạt sen không trọn vẹn.
Chỉ là Cửu Diệp Huyết Hồng Liên thật sự là bảo vật thần kỳ, cho dù là hạt sen chưa thành viên mãn thì vẫn có công dụng thần kỳ với cấp bậc Đại Thần Tôn.
Lúc này, bốn phía đều đang giao chiến.
Lăng Vân Phong bị Khương Ung cuốn lấy.
Giờ phút này ông ta bộc phát ra chiến lực siêu cấp, khiến cho Lăng Vân Phong cũng có chút bất ngờ.
"Lão già, muốn chết".
Lăng Vân Phong giận dữ, ra tay cũng vô cùng tàn nhẫn.
Ở đằng sau.
Võ giả của Thiên Hồng Bang đến.
Hồng Đào dẫn hơn trăm người xuất hiện.
Cửu Anh lao đến với tốc độ cực nhanh, bọn họ tới chậm hơn chút.
"Hồng Đào!"
Tề Hữu Lâm liền quát: "Tới đúng lúc lắm, diệt nhà họ Khương đi".
Hồng Đào nhìn chiến trường.
Võ giả nhà họ Tề và võ giả nhà họ Khương đánh nhau đến mức khó phân thắng bại.
Hồng Đào nhìn Tần Ninh một cái, không nói hai lời liền dẫn hơn trăm người trực tiếp xông ra.
Tề Hữu Lâm liền ngây người.
"Hồng Đào, ngươi đang làm gì thế?"
Vì để tránh gây ra hỗn loạn, chỗ võ giả hai nhà nghỉ ngơi dưỡng sức hoàn toàn khác biệt.
Thế nhưng lúc này Hồng Đào lại lao thẳng về hướng võ giả nhà họ Tề.
Hồng Đào lại không để ý tới, chỉ dẫn người anh dũng chém giết võ giả nhà họ Tề.
Tần Ninh cũng nhìn về phía đám người.
Hắn cũng nên luyện tay một chút rồi.
Sau khi đến cảnh giới Đại Thiên Tôn, hắn cũng nên tập thích ứng với võ quyết Chí Tôn tứ phẩm.
Tần Ninh không ngừng suy nghĩ những võ quyết mà mình cất giữ.
Cuối cùng đã chọn ra hai võ quyết.
Võ quyết Chí Tôn tứ phẩm.