Đường Thiên Bỉnh ngẩn người.
Ông ta phát hiện, Tần Ninh không thích tám chuyện.
Tần Ninh thở dài nói: “Gánh nặng đường xa mà...”, hắn muốn mình rạng danh thì phải không ngừng thâu tóm thế lực trong vùng biển Thái Ất, khiến tiếng tăm của mình tăng lên.
Nhưng một lần nào có thể ăn một cái bánh lớn chứ.
Vậy nên, đảo Tam Nguyên đã thu phục ba đảo rồi, bây giờ hắn tính thu nhà họ Đường vào đảo Nguyên Hoàng của mình.
Đường Thiên Bỉnh cũng thở dài nói: “Đúng vậy, gánh nặng đường dài, chỉ có không ngừng tích lũy tài nguyên tu luyện, bồi dưỡng thêm càng nhiều Thiên Tiên, Địa Tiên mới có càng nhiều hy vọng gia tăng số lượng Kim Tiên, gia tăng số lượng cường giả Kim Tiên cấp cao...”, dường như cả hai đều đang tưởng tượng đến một tương lai tốt đẹp nào đó.
Ba ngày sau.
Chiến hạm neo ở bến cảng.
Đường Thiên Bỉnh cười to nói: “Tới nơi rồi”.
Lúc này, ở cảng đã có người tới nghênh đón.
“Nhị gia”.
Một thống lĩnh Kim Tiên thấy Đường Thiên Bỉnh bèn mỉm cười chào đón.
Ông ta cũng nhìn về chỗ bến cảnh, thấy có nhiều hơn vài người, không khỏi hỏi: “Sao đó?”
“Đảo chủ bảy đảo đến đây ạ!”
Thống lĩnh Kim Tiên kia cười to nói: “Nay là đại thọ bảy vạn năm của lão gia!”
Nghe vậy, Đường Thiên Bỉnh vỗ đâu, khó coi nói: “Chết cha, ta quên mất!”
Người thống lĩnh kia nói: “Gia chủ sai ta tới báo cho người rằng nếu đã về thì đi tìm ông ấy là được rồi, ông ấy sẽ chuẩn bị cho người”.
“Được rồi, để ta đi”.
Đường Thiên Bỉnh nói: “Đây là đảo chủ Tần Ninh của đảo Nguyên Hoàng, lần này đến đây để yết kiến gia chủ, ngươi thu xếp cho hắn đi”.
“Vâng ạ”.
Đường Thiên Bỉnh nhanh chóng rời đi.
Người thống lĩnh kia từ trên nhìn xuống Tần Ninh, cười nói: “Kim Tiên nhất chuyển à?”
“Ừ...”, người thống lĩnh kia không khỏi cười: “Kim Tiên nhất chuyển mà làm đảo chủ hả?”
“Đảo Nguyên Hoàng là đảo gì thế?”
Tần Ninh đáp lại ngay: “Là đảo Tam Nguyên đổi tên”.
“Ồ?”
Người thống lĩnh dẫn Tần Ninh tiến vào đảo Thượng Thanh.
Bọn họ cùng cưỡi lên một loài chim, bay về phía trung tâm đảo Thượng Thanh.
“Đảo Tam Nguyên đổi tên thành đảo Nguyên Hoàng à?
Thú vị đấy, bọn Ô Đông cho ngươi làm đảo chủ hả?”
Người thống lĩnh Kim Tiên kia nói: “Ta thấy lão cáo già kia không dám tới nên đẩy ngươi ra, cho ngươi mở mang tầm mắt cho biết cái gì mới gọi là đảo lớn!”
Tần Ninh hiếu kỳ hỏi: “Đảo lớn không phải là thế lực trên đảo có Ngọc Tiên tọa trấn còn đảo nhỏ thì không à?”
Vị thống lĩnh Kim Tiên bị một câu này của Tần Ninh làm nghẹn lời không biết nói thế nào.