Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người đó ra tay không chút cảm xúc nào, tất cả chỉ là chấp hành mệnh lệnh của Lý Nhàn Ngư mà thôi.

Đây chính là thánh địa Thanh Dương!

Một vị thánh tử ra ngoài thì có hơn mười vị Tiểu Đế Tôn hộ tống.

Hơn mười vị Tiểu Đế Tôn đủ để diệt mười cái nhà họ Lăng rồi!

Lúc này, Lý Nhàn Ngư đứng bên cạnh Tần Ninh, quỳ gối trên mặt đất, làm lễ, rồi mới đứng dậy.

Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, đáp lại: "Để ta giới thiệu cho ngươi".

"Vị này là Thời Thanh Trúc, là sư nương của ngươi!"

Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua Thời Thanh Trúc.

Diệp Viên Viên lạnh lùng cao ngạo, Vân Sương Nhi thanh thuần, Cốc Tân Nguyệt đoan trang, còn Thời Thanh Trúc lại có vài phần khéo léo và vẻ đẹp điềm tĩnh.

"Chào sư nương!"

Lý Nhàn Ngư khom người nói.

"Vị này là Diệp Nam Hiên, là đồ đệ thứ ba của ta".

"Chào tam sư huynh".

Diệp Nam Hiên nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, không nhịn được bèn nói: "Ta vẫn nghe sư tôn nhắc tới Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư, nay mới được nhìn thấy người thật".

"Vị này là Lý Huyền Đạo, đồ đệ thứ tư của ta".

"Chào tứ sư huynh!"

Lý Nhàn Ngư lịch sự chào hỏi.

Lý Huyền Đạo mỉm cười.

Tần Ninh liếc nhìn về phía đám người Linh Thiên Thương, nói: "Đây là huynh trưởng ở đời thứ tư của sư tôn, Linh Thiên Thương và Linh Thiên Minh, còn đây chính là em trai của sư tôn Linh Thiên Triết".

Lý Nhàn Ngư không quá kinh ngạc, lần lượt cúi đầu chào hỏi.

Tần Ninh không phải chỉ có một đời, tất cả đồ đệ đều biết điều đó.

Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói tiếp: "Khi ở Hạ Tam Thiên, ta vẫn nghĩ rằng ở đây không gặp được các ngươi thì chỉ có thể ở Trung Tam Thiên, thế nhưng không ngờ rằng, chớp mắt ngươi đã trở thành thánh tử của thánh địa Thanh Dương rồi".

"Thánh địa Thanh Dương đối xử với ngươi thế nào? Nếu không tốt thì để sư phụ phá hủy nó!"

Lý Nhàn Ngư cười nói: "Đệ tử coi như đã gặp được quý nhân, tuy ở Trung Tam Thiên đã chịu chút đau khổ, nhưng đã gặp rất nhiều người, thấy rất nhiều chuyện, không dễ bị bắt nạt như vậy đâu".

Hắn ta không hề nghi ngờ lời nói của Tần Ninh.

Nếu hắn ta bảo rằng thánh địa Thanh Dương không tốt, thì sư phụ sẽ phá hủy nó thật, còn làm đến long trời lở đất nữa là.

"Có gặp được Cốc Tân Nguyệt với U Tiêu Tiêu không?"

Lý Nhàn Ngư lắc đầu nói: "Con vẫn luôn tìm kiếm, thế nhưng Trung Tam Thiên quá rộng lớn, mà năng lực của đệ tử có hạn..."

Lý Nhàn Ngư nói đến đây, nhìn quanh bốn phía, rồi nói: "Sao lại không thấy Dương sư huynh và hai vị sư nương khác?"

"Có lẽ lúc này Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đang đột phá Tam Thiên Giới Bích, tiến vào Trung Tam Thiên, chẳng qua là không chắc ở Thượng Nguyên Thiên, cho dù là ở Thượng Nguyên Thiên thì nơi đây nhiều vực như vậy, không chính xác ở Cửu Nguyên Vực".

Lý Nhàn Ngư gật đầu.

"Nếu sư tôn đã đến đây, sau khi xử lý xong chuyện ở đây, người theo con đến thánh địa Thanh Dương đi", Lý Nhàn Ngư mong đợi nói.

Trời sinh tính tình hắn ta chất phác, không giỏi ăn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK