Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trước người Tần Ninh đột nhiên lan ra ánh sáng màu đen vô biên vô hạn.

Giờ khắc này, quy tắc bị tổn hại.

Lôi kiếp đầy trời xung kích vào cơ thể Tần Ninh.

Cảnh tượng đáng sợ xảy ra.

"U Vương!"

"Sư phụ!"

"Tần Ninh!"

Mọi người của đại lục Vạn Thiên ở bên dưới đều kinh hãi.

Hôm nay Tần Ninh giết Thánh, nhưng có thể chạy thoát sao?

Kỷ Phác quát: "Tần Ninh, chôn cùng ta đi!"

Ma Quang Thánh Châu!

Phá rối không gian, Tần Ninh có thể duy trì sự ổn định bên trong quang trận chính là duy trì cho không gian ổn định.

Một khi không gian bị phá rối, sức mạnh của quy tắc thiên địa cũng đủ để giết Tần Ninh.

Giờ này khắc này, Kỷ Phác nổi điên, sắc mặt điên cuồng vô hạn.

Tần Ninh ở trong lỗ đen, thân thể không bị khống chế.

"Ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể giết ta sao?"

Giờ phút này, Tần Ninh khẽ nói: "Ta dám đến, liền có thể đi!"

Hắn vẫy tay một cái.

Trong khoảnh khắc, bên trong cánh cửa ở đại lục Vạn Thiên xuất hiện một ánh sáng nháy mắt vọt tới cung điện trên trời, đi vào bên người Tần Ninh.

"Chấn Thiên Khuyết!"

Hét xong, cơ thể Tần Ninh tràn đầy hào quang rực rỡ chói mắt.

Long hồn phượng hồn trong nháy mắt ngưng tụ ra trước thân Tần Ninh.

Cơ thể vốn đang vắng vẻ đột nhiên xuất hiện một cái khiên.

Tấm khiên ngưng tụ trước người Tần Ninh thân, hóa thành một khuôn mặt đáng ghét như trực tiếp dán lên cửa.

Thấy cảnh này, Kỷ Phác tái mặt.

Oanh...

Tiếng nổ kịch liệt vang lên.

Tấm khiên đón đỡ toàn bộ công kích trước mặt Tần Ninh.

Kỷ Phác trở nên bối rối.

Vậy mà không chết!

Cái tên dám phá đại lục Vạn Thiên mà đến, là sớm có chuẩn bị.

"Không hổ là U Vương!"

Chỉ là, ngay tại giờ phút này, một tiếng cười nhạt đột nhiên vang lên.

Chỉ thấy có một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt Tần Ninh.

Không sai, từ không trung xuất hiện.

Không phải là xuất hiện bên trong Ma Quang tông mà là ở trước mặt Tần Ninh.

"Vấn tiên sinh!"

Kỷ Phác nhìn thấy người kia, sắc mặt vui mừng, khẽ quát: "Vấn tiên sinh, kẻ này giết ta con trai của ta, rất mong Vấn tiên sinh xuất thủ chém giết kẻ này".

Vấn tiên sinh?

Tần Ninh nhìn về người mặc đồ đen trước mắt.

"Ngươi chính là người đứng sau hai cha con Kỷ Phác cùng Kỷ Uyên sao?"

Vấn tiên sinh có đôi mắt âm u, khi nhìn Tần Ninh thì mỉm cười.

"Hôm nay ngươi dùng kiếm chém chết Thánh Nhân đúng là thật khó tưởng tượng, thực lực cùng thủ đoạn của U Vương thật không rõ sâu cạn thế nào!"

"Mặc dù ta rất muốn giết ngươi, nhưng lại không nắm chắc!"

"Đã như vậy thì để ý trời quyết định đi!"

Vấn tiên sinh nói xong, cúi đầu nhìn xuống bên dưới.

Mười một người trên quả cầu máu đang có những thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Vấn tiên sinh thì thầm: "U Vương, thế giới Cửu Thiên này cũng không đơn giản như giới Vạn Thiên đâu..."

Nói xong, thân thể của Vấn tiên sinh bắt đầu rạn nứt.

Thân thể của y giống như từng sợi tơ, từng trang giấy đang vỡ ra.

Mọi người đều sững sờ.

Tần Ninh thấy cảnh này, ánh mắt biến đổi.

"Tản ra!"


Tần Ninh quát to một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK