Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ba huynh đệ các ngươi hãy đi làm chuyện này, càng ít người trong gia tộc biết càng tốt, thứ ta cần là bình thường không để lộ ra, nhưng một khi cần là có thể lấy ra được hơn ngàn hơn vạn người, biết chưa?"

Ba huynh đệ nghe được lời này của Triệu Đông Thiên thì trợn mắt há hốc mồm.

Cha già uống rượu hồ đồ rồi?

Đang nói mê sảng gì vậy?

Triệu Đông Thiên quát lên: "Đừng tưởng rằng ta nói bậy nói bạ, nhớ đấy, đây là chuyện quan trọng nhất của nhà họ Triệu chúng ta trong mấy năm thậm chí mấy chục năm sau, không thể sơ suất".

...Bên kia, Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư, đạo sĩ áo đỏ rời đi.

Sau khi đạo sĩ áo đỏ bế quan một thời gian, cuối cùng đã khôi phục thực lực, lần này nhìn ông ta đã trở lại dáng vẻ tiêu dao tự tại ngày xưa rồi.

Từ thành Đông Thiên đến núi Chiến Thiên của Chiến Thần Lâu cũng cần mấy ngày.

Ngày hôm đó, trong cung điện trên lưng phi cầm, đạo sĩ áo đỏ tìm được Tần Ninh, nói ngay vào điểm chính: "Tần công tử đã cứu tại hạ, đại ân đại đức không bao giờ quên, chẳng qua là lão đạo sĩ ta thích dạo chơi tứ phương, không rảnh rỗi, cho nên mới đặc biệt tới cáo từ!"

Tần Ninh nhìn lão đạo sĩ một cái, ngay sau đó cười nói: "Được".

Lão đạo sĩ lại ngẩn người.

"Tần công tử, ngươi không giữ giữ ta lại sao?"

Tần Ninh nói: "Vậy ngươi đừng đi nữa?"

"Không được không được, ta thích dạo chơi tứ phương!"

"Vậy ta còn giữ ngươi lại làm gì?"

"...", Tần Ninh tiếp tục nói: "Ngươi thích dạo chơi tứ phương vậy thì cứ đi đi, với cảnh giới của ngươi, cho dù có đi khắp toàn bộ Trung Tam Thiên cũng sẽ không gặp nguy hiểm".

"Còn có một điều nữa, ngươi hãy nhớ lấy, bây giờ trong Trung Tam Thiên có không ít bóng dáng của Ma tộc, những năm gần đây chắc các thế lực khắp nơi đều xem thường sự tồn tại của Ma tộc, ngươi có thể âm thầm điều tra một chút, nếu như có tin tức gì thì có thể nói cho ta".

Lão đạo sĩ cảm thấy vô cùng kính nể, chắp tay nói: "Tần công tử trừ ma vệ đạo, quả thật tấm gương cho chúng ta, lão đạo sĩ nhất định sẽ ghi nhớ".

Trừ ma vệ đạo?

Nghe thấy vậy, Tần Ninh lại bật cười.

Trừ ma là thật, vệ đạo thì thôi đi.

Trong thế giới của võ giả, võ lực là vua, mọi người đều làm theo bản tính, cái gọi là chính tà đã bao giờ được phân biệt rõ ràng đâu! Lão đạo sĩ tạm biệt Tần Ninh rồi rời đi.

Lúc này Lý Nhàn Ngư đang ở bên cạnh hắn, hiếu kỳ nói: "Sư phụ, lão đạo sĩ này đúng là kỳ quái...", "Ông ta đến từ Bắc Tuyết Thiên, chắc hẳn có quan hệ rất lớn với Chiêm Ngưng Tuyết!"

Nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư lập tức nói: "Vậy sao sư phụ không để ông ta đi tìm vị Chiêm sư tỷ kia?"

Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, ngay sau đó cười nói: "Ông ta đến từ Bắc Tuyết Thiên, một vài trận pháp căn bản mà ông ta tu hành rất giống với cái năm đó ta từng dạy Ngưng Tuyết, nhưng ông ta lại liên tục phủ nhận quan hệ của mình với Bắc Tuyết Thiên, điều này không kì lạ sao?"

Lý Nhàn Ngư gật đầu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK