Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian từ từ trôi qua, bên trong cửa đá không có chút động tĩnh gì, bên ngoài cửa đá, Đàm Tùng và Đàm Linh Tiên dần dần trở nên bối rối.

Nhưng đúng lúc này, một bóng người cũng đi vào nơi này, nhìn thấy Đàm Tùng thì quát lớn: “Đàm Tùng, ngươi điên rồi!”

“Lý Đạo Nhiên, sao ngươi lại tới đây?”

Người tới chính là người đứng đầu Thánh Đan Các Lý Đạo Nhiên, cũn g là một trong thập đại thánh trưởng lão.

“Tại sao ta lại đến đây, chính ngươi chạy đến Thái Thượng Cốc thì cũng thôi đi, lại còn mang theo đệ tử tiến vào, ngươi có biết là ngươi đang tự tìm đường chết không?”

Lý Đạo Nhiên mắng: “Hiện giờ, bên ngoài đã hoàn toàn trở nên rối loạn, ngươi còn không biết sao?”

Rối loạn?

Sao lại thế này! Lý Đạo Nhiên lập tức nói: “Tần Ninh đâu?

Tên nhóc kia chạy thoát, vậy mà lại trực tiếp ra tay bên ngoài viện, giết chết đệ tử nội viện Hoa Khinh!”

Hoa Khinh! Chết rồi?

Đàm Tùng lập tức nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, hắn ta cũng nói: “Ta và sư tôn gặp bọn họ trên đường, mấy người kia cản đường chúng ta, muốn giết người, cho nên sư tôn đành giết bọn họ…”, Đàm Tùng chỉ cảm thấy đầu mình muốn nổ tung.

Đến tận bây giờ ông ta mới nhớ đến, Tần Ninh đang bị giam giữ, sao có thể xuất hiện trước mắt mình, tên nhóc này trốn ra ngoài.

Vốn dĩ, cho dù có trốn đi thì cũng không ai phát hiện ra, ngày mai trở về lại được rồi.

Nhưng mà hiện giờ… còn tiện tay giết chết một đệ tử nội viện! Cái chết của đệ tử nội viện kia, còn phiền phức hơn cả việc giết chết mười đệ tử ngoại viện.

“Hiện giờ, Tô Tử Thương liên hợp với Linh Dục, Huyết Minh Tuyên, Vũ Kha, bốn trưởng lão thiên viện bọn họ, dẫn theo một đám trưởng lão nội viện, trưởng lão ngoại viện thuộc phe phái của bọn họ, trực tiếp đến tìm bốn vị phó viện trưởng, muốn giết chết Tần Ninh, vậy mà ngươi còn dẫn bọn họ đến nơi này, ngươi có biết mối họa này lớn đến mức nào không?”

“Một khi Tần Ninh có năng lực chạy ra khỏi Chấp Pháp đường, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, cái chết của Linh Tử Văn, cùng với cái chết cũng những người nhà họ Vũ, không thoát khỏi liên quan đến hắn”.

Đàm Tùng nghe được mấy lời này chỉ cảm thấy nhức đầu.

Xong rồi xong rồi, hoàn toàn xong đời rồi! Tần Ninh quả thực là coi trời bằng vung.

Tên nhóc thối này không biết bản thân đang bị giam giữ hay sao?

Thực sự nghĩ rằng Chấp Pháp đường là nơi muốn tới thì tới, muốn ra thì ra hay sao! Đây quả thực là mối họa lớn.

“Lý Nhàn Ngư, Linh Tiên, hai người các ngươi đứng đợi ở chỗ này, ta ra ngoài nhìn xem”.

“Tuyệt đối không thể để Tần Ninh ra ngoài, cùng lắm là chín vị thánh trưởng lão cùng ta tiến vào trong này, mọi người nể mặt ta, nói không chừng có thể qua loa cho qua chuyện cũ, ta đi trước”.

Đàm Tùng nói xong thì

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK