Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Xảy ra khi nào?"

Lý Nhàn Ngư gãi đầu một cái nói: "Mới vừa rồi thôi, con đang tu luyện, muốn thử ngưng tụ Mệnh Hoàn thứ ba, kết quả lại xuất hiện biến hóa này...", Tần Ninh lập tức nói: "Không có việc gì, không cần phải lo lắng, đây là chuyện tốt".

"Chuyện tốt?"

Lý Nhàn Ngư ngẩn người, lập tức nói: "Sư phụ, người đừng dọa con".

Tần Ninh nhìn thoáng qua hắn ta, khẽ nói: "Ta dọa ngươi làm cái gì?

Ngươi nhìn đi".

Lúc này Tần Ninh ngưng tụ Mệnh Hoàn, quay xung quanh thân thể.

Mà Mệnh Hoàn của hắn lại loáng thoáng có chín luồng sáng tỏa ra, chỉ là Lý Nhàn Ngư có hai cái, hắn là chín cái, ánh sáng còn có xu hướng ngưng tụ thành thật hơn.

"Cái này cái này cái này...", Lý Nhàn Ngư sững sờ.

"Mệnh Hoàn vốn là lực lượng của võ giả biến hóa sau khi đến tứ đại Cực Cảnh, đến cảnh giới Tam Ngã là tâm niệm của bản thân thay đổi thân xác, ngưng tụ càng nhiều Mệnh Hoàn thì thực lực càng mạnh, mà có đôi khi một số võ giả có thân xác đủ mạnh, mặc dù đều có chín Mệnh Hoàn, thế nhưng Mệnh Hoàn còn có thể sinh ra Mệnh Hoàn, đây là chứng minh cho thực lực mạnh mẽ".

Lý Nhàn Ngư lập tức nói: "Thì ra là thế, đệ tử hiểu rồi".

"Hiểu rồi thì cút sang bên kia đi".

"Vâng...", Lý Nhàn Ngư ngưng tụ ra hai Mệnh Hoàn, lại ngưng tụ ra hư hoàn nữa, đây là điều mà Tần Ninh cũng không nghĩ tới.

Có điều, đây là chuyện tốt.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau, đám người lại xuất phát lần nữa.

Lần này đã đến rất gần dãy núi có di chỉ của Vạn Nguyên Tông, mọi người đều vô cùng cẩn thận.

Trong vùng núi này đã xuất hiện không ít ngọn núi cao sụp đổ, để lộ ra những cung đình dưới mặt đất, cũng xuất hiện không ít tình huống không gian biến hóa cổ quái.

Nếu như gặp được vài khu vực đổ sụp, cùng lắm là rơi xuống dưới mặt đất, cũng không thể coi là quá nguy hiểm.

Nhưng nếu bị không gian biến hóa quét qua, chỉ cần không cẩn thận là có thể sẽ bị nổ thành mảnh vỡ, đương nhiên cũng có thể bị cuốn vào sâu trong di chỉ của Vạn Nguyên Tông năm đó, bên trong trận pháp, nhận được rất nhiều lợi ích.

Không có ai nói trước được điều gì.

Lúc này, hơn hai trăm người nhà họ Triệu và Chiến Thần Lâu đi cùng nhau, thăm dò từng ngọn núi cao xung quanh.

Mặt trời lên cao giữa bầu trời, ánh nắng tươi sáng, bởi vì vùng núi non đổ sụp mà khiến ánh mặt trời có thể chiếu xuống khắp nơi, có cảm giác vô cùng nhẹ nhàng.

Tần Ninh đứng trên một tảng đá, nhìn ra bốn phía xa xa.

Di chỉ Vạn Nguyên Tông xuất hiện, đa số những ngọn núi ở đây đã đổ sụp, hơn nữa suốt quãng đường này đều thấy được không ít điện cổ, nhưng đa số đều đã thành phế tích, mặc dù có cái vẫn còn hoàn hảo, nhưng cũng đã sớm bị các võ giả tới trước thăm dò hết rồi.

Lúc này, đám người nhà họ Triệu và Chiến Thần Lâu tản ra bốn phía, muốn tìm kiếm manh mối còn sót lại.

Chỉ là tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra gì.

Lý Nhàn Ngư cũng nhìn ra xung quanh, tìm kiếm trong đám người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK