Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tia máu và lôi đình xen lẫn, không ngừng giằng xé.

Ùng ùng! Đột nhiên, lôi trụ trăm trượng trực tiếp từ trên trời hạ xuống, đập lên trên người Viêm Phưởng.

Ầm! Cả người Viêm Phưởng rơi xuống đất.

Nhưng Vũ Trắc ở bên cạnh vẫn không hề động đậy.

Tần Ninh chậm rãi rơi xuống đất, hơi thở hổn hển.

Hắn nhìn về phía vị trí Viêm Phưởng rơi xuống đất.

Không chết! Lực sinh mệnh của người này mạnh đến mức đáng sợ.

Trên mặt đất. sàn đá cứng rắn văng tung tóe.

Lúc này Viêm Phưởng chậm rãi đứng dậy, đưa tay lau vết máu ở khóe miệng mình, nhìn về phía Tần Ninh, ý chí chiến đấu trong mắt càng thêm mãnh liệt.

"Bao nhiêu năm rồi, ta chưa bao giờ gặp được loài người cường đại như ngươi".

Tần Ninh không nói một lời.

Viêm Phưởng cười haha.

Vũ Trắc ở bên cạnh cau mày nói: "Viêm Phưởng, ngươi và ta cùng ra tay đi!"

"Không!"

Viêm Phưởng hừ một tiếng nói: "Vũ Trắc, nếu ngươi ra tay thì đừng trách ta vô tình".

Vũ Trắc bất đắc dĩ lắc đầu một cái.

Tần Ninh nhìn thấy vậy thì nhíu mày lại.

Đây là lần đầu tiên hắn đụng phải một đối thủ khó dây dưa thế này từ bắt đầu từ đời thứ mười đến bây giờ.

Lôi đình tụ tập lần nữa.

Tần Ninh liều chết xung ra.

Viêm Phưởng cũng trực tiếp xông về hướng Tần Ninh.

Ầm ầm ầm... Từng tiếng nổ không ngừng vang lên.

Khí tức làm người ta sợ hãi không ngừng lan truyền.

Hai người tụ tập tất cả tiên khí, va chạm, mạnh mẽ, đơn giản nhất, kinh khủng nhất.

Một lần lại một lần.

Bầu trời không ngừng bị đánh vỡ, lại không ngừng khép lại.

Hai người cứ đánh như vậy, không biết đã đánh ra bao nhiêu quyền, đánh ra bao nhiêu lần.

Đột nhiên.

Tần Ninh ngang nhiên ra tay, bàn tay thành đao, trực tiếp chém ra.

Phụt phụt! Máu tươi phun ra, bụng của Viêm Phưởng bị Tần Ninh chém đứt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK