Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể chịu đựng được chín lần lôi kiếp, có ai là người đơn giản.

Giờ phút này Tần Ninh cắt hai cánh hoa xuống đưa cho Bạch Vân Vũ, nói: “Hoa vương này vô cùng cường đại, người hãy nhớ phải cẩn thận đấy”.

Bạch Vân Vũ khoát tay nói: “Lề mề, yên tâm đi”.

“Lão phu đắm chìm trong cảnh giới Huyền Tiên cửu thai mấy ngàn năm, đã sớm tu luyện nhuần nhuyễn lắm rồi.”

Bạch Vân Vũ nhận lấy cánh hoa, lại nói: “Bây giờ ta sẽ đi tìm một nơi yên tĩnh để độ kiếp, các ngươi cứ làm việc của mình đi”.

Tần Ninh giữ chặt lấy tay Bạch Vân Vũ, nói: “Đừng lơ là, ba ngày tiên lôi mạnh ngoài sức tưởng tượng, ở dưới ngọn núi này có Tam Thiên Tiên Lôi Trì, người có thể đến cảm nhận trước rồi tính sau”.

“Ừm”.

Bạch Vân Vũ rời đi.

Hai cánh Huyền Dương Thánh Hoa, cộng thêm ba giọt máu của quân giả.

Tần Ninh chỉ có thể làm được những điều này.

Còn lại thì cần lão già kia tự mình chống lại.

“Lạc sư tỷ, Bạch sư huynh, hai người các ngươi mỗi người một cánh, tìm một chỗ nào đó tự mình luyện hóa, cánh hoa này rời khỏi nhụy hoa, rất nhanh sẽ mất đi linh tính”.

“Ừm”.

“Được!”

Lạc Hàm Mai và Bạch Nguyên Thuần nhận lấy cánh hoa, cũng rời đi.

Hai người ở cảnh giới Huyền Tiên ngũ thai, lục thai, bây giờ dựa vào cánh hoa Huyền Dương Thánh Hoa này, có lẽ đều có thể tăng lên một bước.

“Phụng Thiên”.

Tần Ninh cười nói: “Cho ngươi hai cánh hoa, đột phá Huyền Tiên hẳn là không khó”.

Quân Phụng Thiên vui vẻ nhận lấy cánh hoa, gật đầu.

Tần Ninh dặn dò: “Cánh hoa Huyền Dương Thánh Hoa ẩn chứa khí lôi đình nhất định, lĩnh ngộ khí tiên đạo dung hợp sẽ làm ngươi ở tăng lên một cấp bậc ở cảnh giới Huyền Tiên”.

“Nhưng khí tiên đạo dung hợp vào trong cơ thể cũng sẽ khiến cơ thể ngươi bị tàn phá rất nhiều, cho nên khi Kim Thể và Lưu Ly Ngọc Tiên thể tích lũy thần uy của tiên thể, phải nhớ lợi dụng hợp lý!”

Quân Phụng Thiên tiếp tục gật đầu.

Tần Ninh lại nói: “Vẫn còn nhiều thời gian, đừng vội vã”.

“Ừm!”

Trong lòng Quân Phụng Thiên rất cảm động.

Lão ca đúng là lằng nhằng, nhìn qua có vẻ hơi dông dài, nhưng thực tế lại vô cùng quan tâm đến hắn ta.

Nhìn Quân Phụng Thiên rời đi.

Ánh mắt của Tần Ninh dừng ở cánh hoa cuối cùng.

Hắn nhẹ nhàng lướt tay qua, cánh hoa dừng ở trong lòng bàn tay.

Cánh hoa trong suốt sáng bóng tản ra mùi thơm tự nhiên, cùng với khí lôi đình bắt đầu khởi động.

Tần Ninh không do dự, trực tiếp nuốt vào.

Sau đó, hào quang chất ngọc bên ngoài cơ thể hắn gần như tỏa ra trong nháy mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK