"Lúc trước rời khỏi Cửu U đại lục, ta cùng Sương nhi và Thạch Cảm Đương cùng Cốc Tân Nguyệt tiến về Trung Lan".
"Ban đầu chúng ta đều ở lại Thanh Ninh các, chỉ là về sau ta cùng Sương nhi cảm giác được thể chất bị ảnh hưởng, cần phải xông vào một lần, liền kết bạn rời đi".
"Về sau ta đến đại lục Thiên Ngoại, Sương nhi hẳn là tới vùng đất phía Đông".
"Ở địa lục Thiên Ngoại, ta vốn chỉ là lẻ loi một mình xông xáo, về sau gặp một vị tiền bối".
"Ai?", Tần Ninh giờ phút này lên tiếng, cắt lời của Diệp Viên Viên.
"Cụ thể ta cũng không biết, chỉ biết ông ta tự xưng là Ngô tiên sinh!"
"Ngô tiên sinh nhìn thấy Đế Thể của ta tiềm lực vô hạn, mấy năm này một mực trợ giúp ta, là một người rất tốt".
Không khó nghe ra, giọng điệu của Diệp Viên Viên rất là tôn kính vị Ngô tiên sinh kia.
"Về sau nữa, ta liền gặp Sở Thiên Diệp cùng Tề Thông Phong rồi lập nhóm, ở trong Tam Diệp tông tự xưng Vô Tình Diệp Tử, Phong Diệp Tử và Vũ Diệp Tử".
"Lại sau đó, Tam Diệp tông phát triển ngày càng tốt hơn ở đại lục Thiên Ngoại, cũng là một thế lực không thể coi thường..."
"Trong thời gian này, Ngô tiên sinh cũng trợ giúp chúng ta không ít, nếu không Thiên Nhân xuất thủ, Tam Diệp tông đã sớm không còn tồn tại".
Nghe đến lời này, Tần Ninh không tiếp tục mở miệng nữa.
Diệp Viên Viên lại nói: "Sau đó, chính tới bây giờ, cung Thiên Âm xuất thế, Tam Diệp tông vốn không dự định đến đây, chỉ là Ngô tiên sinh nói để chúng ta thử vận may, nói không chừng có thể tìm được quả Thiên Nguyên".
Ánh mắt Tần Ninh sáng lên, mang theo một hơi khí lạnh.
"Nói một chút về Ngô tiên sinh, Tề Thông Phong cùng Sở Thiên Diệp này đi!", Tần Ninh ngữ khí bình tĩnh nói.
"Ngô tiên sinh là một vị đan sư mạnh mẽ, những năm qua luyện chế không ít đan dược cho bọn ta ăn".
"Ban đầu ta cũng từ chối, nhưng về sau thấy đan dược Ngô tiên sinh luyện chế cũng giống như công tử xuất thủ, không có cái gì tổn hại nên ta cũng ăn".
Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, nói: "Cho nên cô đến cảnh giới Quy Nhất cửu mạch?"
"Vâng!"
Diệp Viên Viên tiếp tục nói: "Tề Thông Phong cùng Sở Thiên Diệp giống ta, cũng là tuyệt thế thiên kiêu, đáng tiếc... trước đó bị Thiên Minh Vũ giết..."
Diệp Viên Viên nói đến đây thì thần sắc ảm đạm.
Ba người thật ra cũng có mối quan hệ tốt.
Chỉ là trước đó đụng phải Thiên Minh Vũ, nói là khiêu chiến.
Thế nhưng Thiên Minh Vũ lại hạ tử thủ.
Sở Thiên Diệp Quy Nhất thất mạch, Tề Thông Phong Quy Nhất bát mạch, căn bản không phải đối thủ của Thiên Nhân.
Nàng phẫn nộ mà ra tay đánh bại Thiên Minh Vũ, tên Lý Trường Phong lại vô sỉ xuất thủ.
Nếu không có Tần Ninh cũng ở đây, hôm nay chỉ sợ nàng không cách nào sống sót.
Diệp Viên Viên giờ phút này nhìn Tần Ninh.
Tựa hồ Tần Ninh có chút không vui.
"Công tử, ta cùng Tề Thông Phong và Sở Thiên Diệp chỉ là bạn tốt, mấy năm qua cùng hung hoạn nạn chứ không có điều gì khác... Ngô tiên sinh cũng không có ý nghĩ gì với ta...", Diệp Viên Viên yếu ớt giải thích nói.
Nghe đến lời này Tần Ninh lại lắc đầu cười.
"Cô qua đây".
Tần Ninh vẫy tay.
Diệp Viên Viên tới gần Tần Ninh, chỉ thấy bàn tay Tần Ninh nhẹ nhàng nâng lên như muốn tát xuống.
Diệp Viên Viên vội vàng nhắm hai mắt lại nhưng trong lòng thì rất uất ức.
Chỉ là sau đó, bàn tay không hề rơi xuống.
Tần Ninh thay đổi hướng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Diệp Viên Viên, nhịn không được nói: "Cô ấy à... quá ngốc..."
Diệp Viên Viên hé mắt ra, mỉm cười nhìn Tần Ninh.