Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo ngay ngẩn cả người.

"Nói vậy tức là, chúng ta... chết chắc rồi?"

Ôn Hiến Chi bần thần suy nghĩ: "Sư phụ, con xin lỗi người".

"Chết thì chưa chắc đâu!", Tần Ninh bỗng thốt ra một câu.

Nghe vậy, Ôn Hiến Chi lập tức xông lên nhìn Tần Ninh, cười khì hì: “Con biết ngay mà, sư tôn dù có chết thì cũng sẽ không nỡ nhìn đồ nhi chết đâu!”

Tần Ninh cổ quái nhìn Ôn Hiến Chi một cái.

“Xem vận may đã!”

Tần Ninh nhìn Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo, từ từ nói: “Chút nữa phải ở yên bên cạnh ta, lần này sống hay chết, ta cũng chỉ nắm chắc năm phần thôi, hiểu chưa?”

Nắm chắc năm phần?

Sư tôn định làm gì?

Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đều sững sờ.

Diệp Chi Vấn cũng nhìn Tần Ninh, nói: “Tần Ninh, cho dù ngươi có sức mạnh thông thiên thì cũng không thể thoát khỏi nơi đây được đâu”.

“Đây chính là sự lựa chọn của ngươi”.

Tần Ninh cười đáp: “Đừng nói lời tạm biệt nhanh quá, lần này... là ta tính sai, nhưng nếu ta muốn đi thì ngươi cũng chẳng ngăn được ta”.

Nghe vậy, Diệp Chi Vấn nhướng mày.

Đi?

Tần Ninh định đi kiểu gì?

Đây là chuyện không thể.

“Nếu ngươi đã biết Thiên Địa Huyền Hoàng Nhất thì chắc cũng biết nơi này không chỉ dùng để tru sát mà còn dùng để... phá không!”

Nghe vậy, Diệp Chi Vấn thì cười: “Phá không? Phá được không gian, nhưng phá nổi phong cấm thiên địa này không?”

Tần Ninh không đáp.

“Nếu Tần công tử đã nắm chắc như thế thì cứ thử xem!”

Vào giờ phút này, bốn tên Thánh Đế lần lượt xuất thủ.

Ngay tại khắc này, huyết trận phát sinh biến dị.

Bốn phía là một màn sương máu che phủ khắp thiên địa.

Mà đám chiến sĩ Ma tộc đã bắt đầu chảy máu thất khiếu, kêu thảm vô cùng.

Nhưng bốn tên Thánh Đế vẫn không buồn quan tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK