Mưa lớn tí tách, dần dần rơi xuống một lần nữa.
Vào lúc này mọi người lại phát hiện, đó cũng không phải là mưa lớn gì cả, mà là máu tươi nhỏ giọt.
Sấm sét tan đi, ánh sáng mờ dần, lúc này giữa không trung có vô số thân ảnh cơ thể chia thành hai, rơi bịch xuống đất.
Cơ thể Thánh Vương và Dương Đỉnh Thiên hiện giờ bị chém đứt thành hai mảnh, máu tươi trộn lẫn với nước mưa nhỏ giọt rơi xuống.
Chết!
Từ này đối với người thuộc cấp bậc tông chủ của Tứ đại tông môn như Thánh Vương và Dương Đỉnh Thiên mà nói là một từ cực kỳ xa vời.
Nhưng bây giờ bọn họ lại đang ở bên bờ vực của cái chết.
Lúc này cơ thể dần dần lạnh lẽo, ý thức dần cảm thấy mơ hồ quét qua toàn thân.
“Đỉnh Thiên!”
Tim gan Dương Minh Hoàng hiện giờ muốn nứt ra, hai mắt nhô lên, cơ thể không ngừng run rẩy.
Chỉ là một tiếng phụt đột nhiên vang lên.
Sau lưng, một thanh kiếm quang đâm xuyên vào ngực, ngay cả Đại Nhật Linh châu cũng bị đâm vỡ!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều chết lặng.
Bàn tay Tần Ninh cắm vào tim Dương Minh Hoàng, gắt gao túm lấy.
Dương Minh Hoàng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
“Lời ông vừa nói, nói lại cho ta!”
Lúc này Tần Ninh hờ hững nói: “Tiểu Phi bị người nào bắt đi? Nói, ta chỉ giết ông, không nói thì ta tiêu diệt Đại Nhật Thần Giáo của ông!”
“Nếu ông không tin, ta có thể cho ông xem sự tàn nhẫn của Tần Ninh ta!”
Mái tóc bạc trắng xõa tung đón gió, một tay đâm xuyên ngực Dương Minh Hoàng, Tần Ninh bây giờ giống như sát thần.
Sát thần tóc bạc!
Toàn thân Dương Minh Hoàng run rẩy.
Thánh Vương chết rồi!
Dương Đỉnh Thiên cũng chết rồi.
Từ xưa đến này không kẻ nào to gan dám chém chết tông chủ của Tứ đại tông môn, nhưng hôm nay Tần Ninh, một thanh niên chỉ là cảnh giới Thông Thiên nhất bộ lại liều lĩnh ra tay tàn nhẫn.
Trong mắt hắn không có cái gọi là uy nghiêm của Tứ đại tông môn, không có sợ sệt, chỉ có nói là làm!
“Ta không biết!”
Lúc này giọng nói Dương Minh Hoàng thoáng run rẩy: “Kẻ ra tay đó thực lực hùng mạnh, hoàn toàn không nằm cùng một cấp độ với ta, hắn chỉ nói tên một thế lực trước giờ ta chưa từng nghe qua”.
“Thế lực gì?”
“Thiên Đế Các!”, Dương Minh Hoàng vùng vẫy nói.
Thiên Đế Các!
Lại là Thiên Đế Các!