Nguyên Mục Dã cũng hốt hoảng nói: “Chu Thiên Phóng, ngươi thích tỷ tỷ ta mà? Giết chúng đi, ta sẽ giúp ngươi theo đuổi tỷ tỷ ta!”
Chu Thiên Phóng là tôn giả Cực Cảnh! Người này có cùng cấp bậc với Nguyên Hoa Diêu của nhà họ Nguyên, là một thiên kiêu tôn giả.
Tiếng tăm của Chu Thiên Phóng trong nhà họ Chu không hề kém cạnh Nguyên Hoa Diêu của nhà họ Nguyên.
Vừa đánh xong tên này thì lại có tên khác tới là sao?
Bấy giờ Lý Nhàn Ngư cũng thầm đề phòng, đắn đo không biết bản thân lúc này có thể đối phó với tôn giả Cực Cảnh được không! Có điều khi nghe Nguyên Dạ và Nguyên Mục Dã nói vậy, Chu Thiên Phóng chỉ quan sát nhóm năm người Tần Ninh và ba người Nguyên Dạ.
“Tạm biệt!”
Rồi hắn ta thình lình chắp tay bỏ lại một câu rồi chạy mất dạng.
Cảnh tượng ấy làm cho ba người Nguyên Dạ, Nguyên Mục Dã và Nguyên Tung sững sờ.
Bốn người Lý Nhàn Ngư cũng hơi ngạc nhiên.
Thế này là... chạy rồi à?
Chu Thiên Phóng vừa bỏ chạy thầm mắng chửi trong đầu.
Ba tên ngu ngốc kia đúng là ngu hết nói nổi! Nguyên Hoa Diêu đã chết thế nào?
Cái chết của Nguyên Phong ra làm sao?
Bọn chúng không biết khỉ gì à?
Bọn họ đã bỏ mạng tại Cửu Nguyên Vực đấy! Ba tên này không biết năm người kia chính là Tần Ninh - Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế và bốn vị đệ tử của hắn sao?
Hiện tại nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đều tránh né mấy người kia, còn ba tên ngu đó thì làm ngược lại, đã bồng bột kiếm chuyện lại còn xảy ra tranh chấp với bọn họ! Muốn chết hay gì!
Chu Thiên Phóng đang bỏ đi thì lại có thêm một đội ngũ từ đối diện đi tới.