Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Sư tôn… Sao lại…”

Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm.

“Giống như thúc giục một luồng sức mạnh cực kỳ ngang tàng…”

Cốc Tân Nguyệt dần dần nói: “Vạn Thể Thiên Văn duy trì… đề thăng sức mạnh cực hạn của chàng lên mấy trăm lần!”

“Thân xác làm sao chịu đựng được?”, Thạch Cảm Đương giờ phút này cũng không dám tin.

“Võ quyết chàng tu hành từ trước đến giờ không đơn giản, lại có Bản Nguyên đại lục bảo vệ cơ thể, cùng với che chở của Cửu Linh Tinh Thần quyết…”

Cốc Tân Nguyệt nói đến đây, không nhịn được nói: “Cửu Linh Tinh Thần quyết… khó trách ở mỗi tầng cảnh giới, thuộc tính linh khí chàng tu hành đều khác nhau”.

“Chính là để bây giờ…”

Lúc này Cốc Tân Nguyệt mới cảm nhận được.

Cửu Linh Tinh Thần quyết của Tần Ninh rất bá đạo!

Thuộc tính chín linh khí lớn ngưng tụ một thể, dung hợp lại, bộc phát ra uy lực, tuyệt đối không phải tăng dần tăng dần đơn giản như vậy.

Mà là gấp bội chồng gấp đôi, chồng gấp bốn…

Khó trách Tần Ninh luôn đi theo con đường này.

Bây giờ nhìn lại, tu hành ngày trước của Tần Ninh cũng là để trải thảm cho hiện tại!

“Ngươi, rất giỏi, quá giỏi!”

Lúc này ánh mắt Thiên Hằng Nhất lạnh lùng đến cực điểm.

“Chỉ là cảnh giới Thiên Nhân này của ta nếu thua bởi linh cảnh Tụ Dương ngươi, vậy thì hệ thống con đường võ giả mà hàng vạn võ giả đại lục Vạn Thiên tin tưởng nghe theo sẽ hoàn toàn sụp đổ!”

Linh cảnh Tụ Dương chém chết cảnh giới Thiên Nhân?

Chuyện như vậy, ai có thể làm được?

Nếu như có người có thể làm được.

Vậy thì võ giả đại lục Vạn Thiên sẽ hoài nghi sâu sắc tất cả những gì bọn họ tin tưởng nghe theo.

Nhân vật Vương Giả là vô địch nhất.

Thiên Nhân chính là tồn tại đứng sau Vương Giả.

Mãi mãi không thay đổi!

Tần Ninh nghe đến đây lại giễu cợt một tiếng.

“Trên thực tế thì sao…”, lúc này Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: “Hệ thống con đường võ đạo của đại lục Vạn Thiên này chính là cha ta chính tay khai phá, ta làm con trai cũng có tham gia!”

Hả?

Nghe đến đây, Thiên Hằng Nhất lại hơi sửng sốt.

“Tiểu tử, hôm nay ắt phải chết”.

Thiên Hằng Nhất chẳng thèm suy nghĩ, một bước đi ra, từng tia máu lúc này ngưng tụ.

“Chữ Huyết…”

Lời Thiên Hằng Nhất còn chưa dứt.

Đột nhiên.

Âm thanh tí tách từ ngực rơi xuống.

Thân ảnh Tần Ninh không biết lúc nào xuất hiện ở sau lưng.

Một cây trường thương màu đen trực tiếp đâm xuyên ngực Thiên Hằng Nhất.

Tần Ninh tay cầm trường thương, hờ hững nói: “Ngươi vừa nãy hình như quên mất trường thương của ta… ở đâu rồi?”

Lời này vừa nói ra, Thiên Hằng Nhất sắc mặt thay đổi.

Không sai!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK