Hôm nay rốt cuộc là ngày quái quỷ gì thế?
Sao một đám thần tiên yêu quái đều chạy đến đây thế! Còn Diệp Tây Khê lại chết oan ở đây.
Tâm trạng của bà ta hôm nay không tốt lắm.
Ai ngờ rằng lại bỗng nhiên xuất hiện một ông già chứ, cơn tức của bà ta bùng nổ tại đây, thốt ra một câu mắng chửi, chỉ vậy thôi mà đã quy tiên luôn.
Cái chết quá oan ức mà! Lúc này, Vũ Vương đưa tay ôm trán.
Trời ạ! Đây có còn là tiệc Hàm Vương không thế?
Thiên Ngoại Tiên chỉ định tổ chức tiệc Hàm Vương cho Hàm Vương thôi, đây chính là luật lệ từ xưa đến nay mà.
Thế nhưng buổi tiệc hôm nay quá gian nan rồi đấy! Sao lão gia tử còn chưa xuất hiện thế?
Ông ta không thể trấn giữ được nữa.
Khí Vương! Đó là người sánh ngang với hai vị vương Đan Vương và Trận Vương đấy.
Khí Vương! Đan Vương! Trận Vương! Ba vị này thật ra còn có danh xưng vang dội hơn nữa.
Thiên Khí Vương! Thiên Đan Vương! Thiên Trận Vương! Ba vị này chính là những người có cấp bậc hàng đầu luyện chế được vương khí, vương đan và ngưng tụ được vương trận! Còn những danh xưng Khí Vương khác đều có vài phần giả dối, kèm tâng bốc.
Còn ba vị này là hàng thật giá thật.
Ví dụ như Loạn Khí Vương của Vạn Thiên các, Lôi Hãn Thanh.
Có lẽ ông ta luyện chế ra vương khí thật, nhưng mười lần thì có đến chín lần thất bại và chỉ có một lần thành công.
Còn vị Thiên Khí Vương trước mắt này là hàng thật giá thật thuận lợi luyện chế ra vương khí.
Đây chính là sự chênh lệch giữa hai bên.
Ở trên đại lục Vạn Thiên, lấy chữ Thiên làm tôn xưng chính là đại biểu cho sự tối cao! Thiên Khí Vương đã xuất hiện rồi! Bây giờ, sắc mặt hai người Diệp Vương và Bảo Vương bắt đầu trở nên khó coi.
Vị này rất hiếm khi xuất hiện trước mặt người đời.
Cớ sao hôm nay lại đến đây vậy?
Thiên Khí Vương cười khà khà nói: "Lão già này chỉ ham thích luyện khí thôi, chả quan tâm gì đến ân oán của bọn ngươi, tên nhãi kia, mau nói cho lão già này biết, người nào đã đưa vương kiếm cho ngươi?"
Nghe vậy, hai người Diệp Vương và Bảo Vương cùng áp chế cơn tức giận trong lòng mình, chỉ đành lẳng lặng chờ đợi.
Thiên Khí Vương xuất hiện.
Lúc này mà đi mạo phạm Thiên Khí Vương, chắc khác nào tự rước phiền phức cho bản thân.
Bọn họ tình nguyện đắc tội Thiên Ngoại Tiên còn đỡ hơn là đắc tội vị này.
Hiện tại, bốn phía đầy Thiên Nhân, ánh mắt bọn họ sáng rực, cháy bỏng như ngọn lửa.
Vị Thiên Khí Vương trong lời đồi đã hiện thân thật rồi.
Rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên người Thiên Khí Vương.
Thiên Khí Vương hứng khởi nhìn vào Tần Ninh.
"Tên mù này, đây là thái độ nên có để hỏi người ta vấn đề gì à?"
Lúc này, Tần Ninh mỉm cười tủm tỉm nói.
Hử?
Hả?
Ngay bây giờ, võ giả khắp nơi từ trong nỗi khiếp sợ này rơi vào nỗi khiếp sợ khác còn lớn hơn nữa.
Bọn họ không nghe lầm chứ?
Tần Ninh gọi Thiên Khí Vương là gì vậy?
Tên mù hả?
Bọn họ không nghe lầm chứ?
Thật sự không nghe lầm đúng chứ?
Hai người Diệp Vương và Bảo Vương nghe những lời này thì đều lộ vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Thế nhưng, sau đó, hai người nhếch miệng cười.
Tần Ninh chết chắc rồi! Tính tình của Thiên Khí Vương rất quái lạ.
Trên đời này, chẳng có mấy ai dám gọi Thiên Khí Vương như vậy! Chắc chỉ có Tứ Đại Thiên Vương dám gọi như thế.
Thế nhưng bọn họ sẽ không quang minh chính đại gọi tên riêng của Thiên Khí Vương như vậy! Tần Ninh đang muốn chết ư! Hôm nay, có lẽ còn chả đến phiên hai người bọn họ ra tay đâu.
Nghe Tần Ninh nói thế, ánh mắt Thiên Khí Vương sửng sốt.
Ông ta lại đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh, trong ánh mắt ẩn chứa sự ngờ vực.
"Ngươi gọi ta là gì?"
"Tên mù, tên mù họ Giang!"