Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông tên là Khuất Diễm lập tức dẫn mấy người đi về phía bốn người Tần Ninh.

Khuất Diễm sải bước ra, nhìn về phía Tần Ninh, trực tiếp hỏi: "Các ngươi người nào?"

"Người sống!"

Tần Ninh trả lời đơn giản.

Khương Thái Vi ở bên cạnh lại không nhịn được nở nụ cười.

Sắc mặt Tần Ninh vô cùng cổ quái.

Cái này có gì đáng cười sao?

"Bà già đáng chết, ngươi cười cái rắm!"

Khuất Diễm mắng một câu, lại nhìn Tần Ninh, khẽ nói: "Tên nhóc kia, tốt nhất là ngươi nên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của ta".

Mà lúc này, nghe được bốn chữ bà già đáng chết, nụ cười trên mặt Khương Thái Vi lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ buồn bã đau thương.

Đáy mắt Tần Ninh lóe lên một chút sát ý rồi biến mất.

Nhìn về phía Khương Thái Vi, Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, cười nói: "Ngươi không xấu, dưới gầm trời này, nếu ngươi xấu thì không còn ai là mỹ nhân nữa...", Tần Ninh vừa dứt lời, đám người Khuất Diễm ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ánh mắt ngạc nhiên.

"Ngươi mù lòa sao?"

Khuất Diễm không khỏi bật thốt lên: "Bà già đáng chết này có chỗ nào giống mỹ nhân?"

Lúc này sát ý lại hiện trong mắt Tần Ninh lần nữa.

Rầm! Chỉ là, còn chưa đợi Tần Ninh mở miệng, Khương Thái Bạch ở một bên đã sải bước ra, trực tiếp đưa tay bắt lấy đầu Khuất Diễm, đập xuống đất.

Tốc độ nhanh chóng khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.

"Ngươi nói ai là bà già đáng chết!"

Khương Thái Bạch giận dữ.

Khuất Diễm bị Khương Thái Bạch đập xuống đất, cả mặt chạm đất, máu tươi chảy ra ròng ròng, răng trong miệng đều vỡ nát.

"Ô ô...", Khuất Diễm há miệng ra, lại chỉ phát ra được những tiếng ú ớ chứ không nói nên lời.

Khương Thái Bạch mặc kệ, trực tiếp đưa tay nhấc Khuất Diễm lên, nói: "Xin lỗi tỷ tỷ ta".

Khuất Diễm nhìn ông lão trước mắt, chỉ cảm thấy cả người rét run.

Lão già này là ai?

Mà Nguyên Thân Việt cách đó không xa cũng đã phát hiện chuyện xảy ra ở đây.

Nguyên Thân Việt lập tức dẫn theo hơn mười vị cường giả Thiên Tiên lao vùn vụt tới, rơi xuống cách đó mười trượng.

"Mấy vị bằng hữu, không biết thuộc hạ của ta đắc tội mấy vị như thế nào?"

Nguyên Thân Việt khách khí nói.

Thân phận của đối phương vẫn còn chưa rõ, tốt nhất vẫn không nên quá ngông cuồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK