Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Toàn bộ bầu trời ở phía đông đại lục Vạn Thiên đều thay đổi.

Cứ như tận thế buông xuống, vạn vật đều không thể tồn tại.

“Giết!”

Hét lên một câu.

Từng sát khí ngưng tụ ra bên trong mộ U Vương.

Hàng ngàn hàng vạn sát khí xông ra, lao về phía Thiên Vương của Ma tộc, xông về phía Vương giả của Ma tộc, xông về đại quân Ma tộc.

Cơ thể của Cực Thiên Vương, Thâm Uyên Vương, Cực Địa Vũ, Liệt Phần Thiên bị nhóm lửa trong nháy mắt.

Cơ thể đám người Thiên Tử Ninh, Địa Hoàn, Độc Vương đều bốc cháy.

Cơ thể các chiến sĩ tứ đại Ma tộc cũng đều bốc cháy.

Giữa trời đấy, từng ngọn lửa hội tụ.

Những ngọn lửa kia bay lên bầu trời, dựng ra một câu cầu giữa hai ngọn núi lớn.

Một cây cầu vạn dặm vắt ngang.

Giờ phút này, hàng triệu võ giả của nhân tộc đều nhìn thấy một màn này, trong lòng lạnh lẽo.

Đây là hành động của con người sao?

Đây không phải là điều mà con người có thể làm được, đây là điều chỉ thần mới có thể làm được! “Cây cầu nối trời đất đã dựng!”

“Nhất Tuyến Thiên!”

“Lưỡng Nghi Bàn!”

“Tam Nguyên Tụ!”

“Tứ Phương Hiện!”

Tần Ninh quát lên một tiếng.

Giữa trời đất, ánh sáng vạn trượng.

Ánh lửa phun trào, sấm sét đầy trời.

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn một màn này.

Cực kỳ hiếm thấy.

Đúng là hiếm thấy từ xưa đến nay! Mà cùng lúc đó, bên ngoài thời không hàng tỷ dặm.

Trong ngân hà lấp lánh có một bóng người mặc áo đen như mực đang dừng chân, nhăn mày lại.

Sắc mặt người đàn ông trắng nhợt, vẻ mặt cẩn thận, khuôn mặt có vài phần thanh tú, nhưng vẻ độc ác lại có nhiều hơn, trông bề ngoài mới chỉ có hai mươi tuổi mà đã có một cảm giác cực kỳ cổ xưa tang thương.

“Tên nhóc thối, con đang làm gì vậy?”

Thanh niên áo đen không nhịn được mắng một câu.

“Tên nhóc đó muốn nổ thế giới của ông đây sao?”

Thanh niên áo đen nói thầm: “Năm đó phân chia ra vạn giới, đại lục Vạn Thiên là căn cơ, đồ phá của dám làm nổ căn cơ của ông đây, ông đây coi như toi đấy!”

Dần dần, thanh niên ngừng bước chân lại.

“Lấy điểm giới hạn của thế giới Vạn Thiên để mở ra kết nối với thế giới Cửu Thiên, đây là muốn vi phạm giết người?”

“Quả thật quả thật, trâu bò hơn ông đây năm đó nhiều, ông đây vượt cấp giết người, ngươi là vi phạm giết người, đã có phong thái của con trai cả của Vô Thượng Thần Đế rồi!”

“Nguyên Hoàng con ta chính là người đứng đầu Thần Đế!”

“Ha ha ha...”, thanh niên áo đen cười ha ha, khí tức trong cơ thể bắn ra, sức mạnh khắp nơi xoay tròn, chấn động cả ngân hà hư không.

“Ta là ai?

Vô Thượng Thần Đế, khí thế năm đó cũng không hề mất đi!”

“Đám ranh con, mỗi ngày đều đuổi giết ông đây, hôm nay chạm mặt với các ngươi, cho rằng ta dễ bắt nạt sao?”

“Đám con cháu, ra!”

Thanh niên áo đen nói xong liền đạp một cú xuống đất, hư không chấn động.

Lúc này trên trăm bóng người xuất hiện bên trong thời không ngân hà này.

“Vô Thượng Thần Đế, giao ra thứ chúng ta muốn thì chúng ta sẽ tha chết cho ngươi, nếu không ngươi sẽ chết, Thương Mang Vân Giới sẽ bị phá hủy!”

Người cầm đầu mở miệng quát to một tiếng nói.

“Thứ mà các ngươi muốn không ở trên người ta, mà ở trên người con trai ta, các ngươi đi Thương Mang Vân Giới giết nó đi?”


“Hừ, ngươi muốn chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK