Thẳng đến giây phút này, bốn món đế khí mới được chân chính bày ra vinh quang thuộc về nó.
Thiên Thánh Đế, chính là đỉnh cao của Thánh Nhân! Còn đế khí lại là đỉnh cao của thánh khí!
Hai thứ kết hợp, uy lực vô hạn.
Ầm…Trong khoảnh khắc, trong Tam Thiên Giới Bích, khắp nơi trong không gian đều bộc phát ra âm thanh gầm rú long trời lở đất.
Mà cùng lúc đó.
Hạ Tam Thiên.
“Đi chết đi!”
Ôn Hiến Chi gào lên một tiếng, bàn tay đánh ra, trong chớp mắt, chưởng ấn kia đã hoá thành hình dáng móng vuốt chó sắc bén, xé rách hư không, trực tiếp bao phủ Thiên Hàn Lỗi.
Ầm…Âm thanh nổ vỡ trầm thấp vang lên.
Thân hình Thiên Hàn Lỗi nổ tung.
Ôn Hiến Chi đứng giữa không trung, vẻ mặt sáng láng.
“Quá đã!”
Một tiếng thốt lên, vô cùng vui sướng.
“Còn không phải là dựa vào ông đây à?”
Âm thanh của Phệ Thiên Giảo vang lên.
Lúc này, Phệ Thiên Giảo và Ôn Hiến Chi đang dung nhập linh hồn, bám vào bên ngoài cơ thể Ôn Hiến Chi.
Đầu chó kia hoá thành một tấm chắn, bám vào trước ngực Ôn Hiến Chi.
Khiên đầu chó bảo vệ tính mạng!
“Hai chúng ta thì chia ra ai với ai làm gì?”
Ôn Hiến Chi cười ha ha nói: “Giải quyết được tên kia rồi, kế tiếp sẽ dễ dàng hơn nhiều”.
Lúc này, hai người Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương cũng đã đến.
“Sư tôn không sao chứ?”
Thạch Cảm Đương mở miệng hỏi.
Ôn Hiến Chi nói: “Yên tâm đi, lần này, nhất định là sư tôn đã có sự chuẩn bị, chắc chắn không có việc gì đâu”.
“Ừm”,