Tần Ninh kề đao vào cổ Dạ Lãng Thánh Đế.
“Nếu Dạ Ma tộc và Mị Ma tộc chỉ có sáu Thánh Đế tới đây thì có lẽ Võ Môn vẫn sẽ cắm rễ tại thánh vực Đại Võ, không bao giờ ngã đấy. Kế hoạch của hai tộc các ngươi thất bại rồi...”, mặt mày Dạ Lãng trắng bệch, hắn ta không còn sức lực cãi lời Tần Ninh nữa.
Thậm chí mỗi việc mở miệng nói chuyện thôi cũng vô cùng khó khăn.
“Ngươi...”, Dạ Lãng thều thào: “Võ Môn phải bị xóa sổ ngay hôm nay”.
Ánh mắt hắn ta phẫn nộ xen lẫn không cam tâm.
“Kết thúc rồi”.
Nói xong, Tần Ninh vung đao, một cái đầu rơi xuống đất.
Lục đại Thánh Đế vừa ra trận đã bị hắn giết.
Ngay sau đó, Tần Ninh cầm đao đứng giữa trời.
Hắn đứng trên núi cao và nhìn xuống dưới.
“Hết thật à?”
Tần Ninh lẩm bẩm.
Chỉ có sáu vị Thánh Đế ra mặt thôi ư?
Hắn không biết.
Lúc này, mười tám đạo thể văn ngưng tụ xung quanh Tần Ninh.
Cảnh giới Thánh Hoàng cửu văn.
Thân xác, dung hợp.
Từ cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn đến cảnh giới Thánh Hoàng cửu văn.
Đây chính là sự vượt trội của thân xác mà Tần Ninh để lại chín kiếp trước, bởi trong đó ẩn chứa những kinh nghiệm và ý cảnh võ đạo hắn đúc kết được ở các kiếp.
Và đó cũng là con đường thiên mệnh hoàn mỹ mà Tần Ninh để lại cho bản thân.
Đáng ra sau khi trải qua trọn vẹn chín kiếp, làm Hồn Vũ Thiên Tôn ở kiếp cuối cùng, hắn nên triệu hồi chín thân xác ra dung hợp, viên mãn thiên mệnh và trở về Thương Mang Vân Giới trở thành minh chủ Cửu Thiên Vân Minh mới phải.
Chẳng qua do bị hãm hại nên hắn thất bại.
Bước vào kiếp thứ mười, hắn cần phải tìm lại thân xác trong chín kiếp trước đó thì thiên mệnh mới hoàn toàn viên mãn.
Khi thiên mệnh viên mãn, chuyến lịch kiếp mới thật sự kết thúc.
Và khi đó, hắn mới là phiên bản hoàn hảo nhất.