Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa trong khoảng thời gian này đám thiên tài cấp bậc Cực Cảnh của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên cũng bị tổn thất không nhỏ, một khi không theo kịp các thiên tài trẻ tuổi đồng lứa, vậy sau này nhà họ Chu và nhà họ Nguyên sẽ không còn thuộc về bảy thế lực cấp bậc thiên vương nữa.

Nếu đã không chết không thôi với người do Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, vậy sẽ phải chém giết đến cùng, không để lại một đường sống nào cả!

"Chu Vận Thiên!"

"Nguyên Chính Cương!"

Giờ phút này, một giọng nói tức giận vang lên: "Các ngươi muốn làm gì?"

Tô Khuynh Nguyệt đi ra, võ giả Cửu Tinh Lâu bên cạnh cũng thi nhau bộc phát ra khí thế mạnh mẽ.

Chẳng qua là so với đám người nhà họ Chu và nhà họ Nguyên, hiển nhiên là chênh lệch quá lớn.

"Làm gì ư?"

Chu Vận Thiên nói thẳng: "Tô Khuynh Nguyệt, ngươi đừng có tự tìm đường chết, đây là chuyện của hai nhà chúng ta và Tần Ninh, chúng ta sẽ tự giải quyết, Cửu Tinh Lâu tốt nhất không nên dính vào".

"Nếu ta cứ muốn dính vào thì sao?"

Tô Khuynh Nguyệt lại không lùi một bước.

"Vậy ngươi tự tìm cái chết".

Chu Vận Thiên biết cho dù là ai muốn giúp Tần Ninh, bọn họ cũng không thể lui về phía sau.

Người mà Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, tuyệt đối không thể để hắn trở lại tu vi thời kỳ đỉnh cao trước kia được, nếu không... không ai có thể địch lại! Tô Khuynh Nguyệt nhìn Tần Ninh bên trong dung nham, lại nhìn võ giả Cửu Tinh Lâu bên cạnh.

Phải làm thế nào đây?

Nàng ấy không thể ngăn được đám người như sói này.

Mà lúc này, Tần Ninh thấy võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên xuất hiện, lại khẽ mỉm cười, nói: "Nên tới tóm lại sẽ tới, chỉ là không ngờ nhà họ Chu và nhà họ Nguyên các ngươi lại ngu xuẩn như vậy, bị người khác xoay như chong chóng!"

"Chết đến nơi rồi mà còn dám mạnh miệng!"

"Vậy sao?"

Tần Ninh tiếp tục nói: "Nếu ta đoán không sai thì là người của Thiên Cương Thần Môn nói cho các ngươi ta ở chỗ này đúng không?"

"Rốt cuộc Thiên Cương mới là người đứng đằng sau chi phối, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên các ngươi lại trở thành đao trong tay người khác".

Hắn vừa dứt lời, tám vị cường giả cấp đế liền cau mày lại.

"Bắt đầu từ Cửu Nguyên Vực, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên các ngươi đã vô cùng quan tâm đến Cửu Nguyên Đan Điển, là ai nói cho các ngươi bên trong nhà họ Linh có Cửu Nguyên Đan Điển, là ai nói cho các ngươi, trên người Trần Nhất Mặc có Cửu Nguyên Đan Điển?"

"Bị người ta dắt mũi mà còn không tự biết!"

Bốn người Chu Vận Thiên, Chu Vô Thiên, Chu Minh Thiên, Chu Khả Thiên cùng với bốn người Nguyên Chính Cương, Nguyên Thông Thiên, Nguyên Thâm, Nguyên Mặc Vân đều nhìn đối phương một cái, trong ánh mắt như có vẻ sợ hãi.

"Cho dù có phải là Thiên Cương gì đó coi chúng ta thành đao hay không, bây giờ... đã không có đường lui rồi!"

Lúc này Chu Vận Thiên nói: "Mối thù của chúng ta và ngươi không thể gỡ được".

"Nhưng nếu bây giờ, chúng ta không so đo với ngươi nữa, ngươi có đồng ý không?"


Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía Chu Vận Thiên, cười nói: "Ta... đồng ý... cái đầu ngươi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK