Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Thánh tam phẩm! Không thể nào! Hắn ta cũng là Thiên Thánh tam phẩm mà, thế nhưng lại có thể cảm nhận được sức mạnh áp bách rất khủng bố từ trên người Tấn Triết.

Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Tấn Triết chỉ là Thiên Thánh tam phẩm mà thôi, tên nhóc ngươi cũng là Thiên Thánh tam phẩm, không cảm giác được sao?"

"Cái gì gọi là mà thôi?"

Giờ phút này Tấn Triết lại không nhịn được nhìn Nhan Như Họa, nói: "Tiểu Họa Họa, có phải con cảm thấy vừa mới tách ra một lát, con đến Thiên Thánh nhất phẩm là có thể nói này nói nọ ta không?"

"Hứ!"

Nhan Như Họa không thèm để ý đến Tấn Triết.

Tên này xưa nay đã như vậy.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Tấn Triết và Nhan Như Họa.

Một người là Thiên Thánh tam phẩm.

Một người vừa đến Thiên Thánh nhất phẩm.

Lại thêm Tề Bác là Thiên Thánh tam phẩm.

Bốn người ở cùng với nhau có thể tự vệ được không đáng lo ngại.

"Cẩn thận một chút đi, chắc hẳn con thuyền này sắp không trụ được nữa rồi!"

Nghe thấy lời này, sắc mặt tiểu vương gia Tề Bác trắng nhợt.

Khoa trương như vậy sao?

Lúc hắn ta mua vé thuyền đã nghe nói cho dù là Thiên Thánh tứ phẩm cũng không thể làm con thuyền này phá hủy trong thời gian ngắn được.

Lại thêm trên thuyền có một đám cường giả Địa Thánh và cao nhân Thiên Thánh, sao có thể... Uỳnh... Tần Ninh vừa mới nói xong.

Mặt sông đột nhiên chấn động, lúc này những cột nước cao trăm trượng xông thẳng lên trời.

Một tiếng ầm vang lên, nước sông ập xuống tạo ra từng con sóng lan ra ngoài.

Một cái đuôi đột nhiên vung trúng mạn thuyền phía trước.

Một tiếng răng rắc vang lên.

Mạn thuyền bị đánh tan ầm ầm, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Chuyện gì xảy ra vậy! Giờ phút này sắc mặt chủ thuyền trắng nhợt.

Thế nhưng một giây sau, cái đuôi lớn kia lại biến mất, sóng sông cũng tản đi.

Giờ phút này, có rất nhiều khách khứa xem náo nhiệt trên thuyền, sắc mặt ai nấy đều rất lạnh lùng.

Chủ thuyền hét lớn một tiếng nói: "Các vị, đừng có xem náo nhiệt nữa, chỉ sợ là thánh thú cấp năm, Dương Quắc ta là cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, đối mặt với thánh thú cấp năm cũng không phải đối thủ...", "Mong rằng lần này các vị Thiên Thánh trên thuyền có thể giúp đỡ!"

Giờ phút này chủ thuyền Dương Quắc chắp tay khách khí nói.

Chiếc thuyền này là tâm huyết cả đời của hắn ta.

Ngày ngày chở khách đi đi về về trên thánh hà Thiên Hồng, cho tới nay chưa bao giờ gặp phải phiền toái lớn như vậy.

Thánh thú cấp năm! Thực lực Thiên Thánh.

Đó là cực kì hiếm thấy.

Xác suất thánh thú cấp năm xuất hiện ở trong thánh hà Thiên Hồng rất nhỏ.

Dù sao, cấp bậc thánh thú này có thể so với Thiên Thánh, trí thông minh cực cao, chỉ quan tâm đến tu hành tu hành rồi lại tu hành giống như võ giả loài người vậy, sao lại đối phó với loại thuyền buôn bán như bọn họ chứ! Nhưng không ngờ bây giờ lại gặp phải.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn ba người Tề Bác, Tấn Triết và Nhan Như Họa một chút.

"Đi hỗ trợ đi!"

Ba người sững sờ.

"Ngài không đi ư?"

Tề Bác ngơ ngẩn suy nghĩ một lát rồi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK