"May mà ngươi xử lý tương đối thỏa đáng".
Dược Thập nhẹ nhàng thở ra.
Mấy vị Đan sư tứ phẩm ở đây tuyệt đối không thể làm được đến mức này, không thể ngăn chặn được độc tố trong cơ thể Hác Kỉ Suất.
Ngoại trừ Tần Ninh ra thì không còn ai khác nữa.
"Tiếp theo cứ giao cho ta đi!"
Mặc dù bình thường Dược Thập hơi một tí là đánh chửi đồ đệ, thế nhưng nếu là đồ đệ của mình thì vẫn phải yêu thương thật lòng.
Lúc này nhìn thấy Hác Kỉ Suất bị trúng độc suýt mất mạng, cơn tức giận cũng dần dần tăng lên trong lòng cô ta.
"Là ai hạ độc?"
Dược Thập mở miệng nói.
"Không biết".
Tần Ninh lại nói: "Tự ngươi điều tra thêm đi, loại độc tố Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ này không dễ tìm, ban đầu Thiên Tàm Độc Tàm Thừ đã là thứ hiếm có, có thể dùng độc kỳ diệu như thế thì chắc chắn người hạ độc cũng rất giỏi, bây giờ ta lại không quen thuộc với Cửu Nguyên Vực lắm...", Dược Thập nghe vậy thì nhíu mày lại.
Cô ta không nói thêm gì, chỉ lấy ra một lò luyện đan.
Dược Thập chậm rãi nói: "Các ngươi đều lui ra ngoài đi!"
Tần Ninh khoát tay, mấy người bao gồm cả Hồng Phù Dung đều rời đi.
"Ngươi...", nhìn thấy Tần Ninh không rời đi, Dược Thập nhíu mày lại.
"Ngươi đừng quên, ngươi là đan đồng của ta, chủ nhân như ta vẫn có thể nhìn xem đan thuật của ngươi như thế nào chứ?"
Dược Thập xì một tiếng, không tiếp tục để ý đến Tần Ninh nữa.
Hắn ngồi trong phòng luyện đàn, nhìn thấy lò luyện kia thì nhíu mày lại.
"Đan đỉnh Nguyên Phong!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Ngươi lấy nó ở đâu ra?"
Ánh mắt Dược Thập nhìn Tần Ninh còn kinh ngạc hơn cả hắn.
"Ngươi... Làm sao ngươi biết?"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Bảo khí Chí Tôn cửu phẩm, đan đỉnh Nguyên Phong, giá trị phi phàm, công hiệu kì lạ, có thể dẫn dắt gió tự nhiên hóa thành gió lớn, có tác dụng rất lớn với đan sư Chí Tôn lúc luyện chế bảo đan Chí Tôn".
"Ngươi lấy nó từ chỗ nào?"
Giờ phút này, Dược Thập lại càng thêm kinh ngạc.
"Rốt cuộc tại sao ngươi lại biết được?"
"Là ta đang hỏi ngươi!"
Ánh mắt Tần Ninh vô cùng kiên định, nói.
Dược Thập hầm hừ, lập tức nói: "Đây là sư phụ ta truyền cho ta!"
Sư phụ?