Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ nó! Bị Tần Ninh ngửi ra rồi! Chỉ là thủ đoạn này đủ để nhìn ra hiểu biết của Tần Ninh đối với những dược liệu này.

Tên nhãi này khiến người ta nhìn không thấu! Ban đầu gặp Tần Ninh, hắn chính là một Hóa Thánh tầng ba.

Hơn nữa nghe lén mấy người Tuyết Ưng nói chuyện, ông ta cũng biết mấy người này đến từ đại lục Vạn Thiên phi thăng đến! Theo đạo lý, kiến thức của Tần Ninh không thể nào lớn như vậy.

Điểm này quá kỳ quái! Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cũng không phải không hiểu.

Lăng Loạn đạo nhân vẫn quyết định chữa xong vết thương thì rời xa Tần Ninh.

Nếu không trời mới biết đến một ngày nào đó có bị Tần Ninh gài bẫy hay không.

Dọc theo đường đi, Cửu Anh ríu rít nói không ngừng.

Lăng Loạn đạo nhân nghe đến chán ghét.

Nhưng Tần Ninh lại thờ ơ.

Trước kia có Thạch Cảm Đương và Tiên Hàm ở bên cạnh lải nhải, nhưng nghe cũng thoải mái.

Trong thời gian ngắn này không có ai bên cạnh, Tần Ninh cảm thấy bản thân giống như một kẻ cô đơn, cả ngày bị ba lão già Tuyết Ưng vây quanh, hắn càng cảm thấy mình cũng giống như người cao tuổi.

Sống nhiều năm như vậy nhưng bây giờ bản thân lại chính là bản thân hoàn toàn mới! Ngoài thành Thanh Ma đất đai trải rộng, mà ngoài đất ra khắp nơi đều là bãi cỏ, dãy núi.

Cổ thụ xanh um tươi tốt và núi non trùng điệp phác họa ra một bức tranh xinh đẹp.

Chỉ là bên trong bức tranh xinh đẹp lại cất giấu nguy hiểm cực lớn.

Không cẩn thận mà bị vẻ đẹp nơi này hấp dẫn, vậy thì có thể sẽ rơi vào vùng đất muôn đời muôn kiếp không trở lại được.

“Cửu Anh, trong núi có thánh thú!”, thánh thú nhất phẩm và nhị phẩm này mặc dù nói là thánh thú, nhưng lại không có hồn phách của thánh thú, ngươi có thể đi bắt mấy con bồi bổ cơ thể”.

Thánh thú phân chín phẩm! Thánh thú nhất phẩm nhị phẩm cũng chính là võ giả cấp bậc Hóa Thánh và Hư Thánh.

Nhưng bởi vì thánh thú nhất phẩm nhị phẩm cũng không có hồn phách, ngược lại có chút cảm giác không khai linh trí, đầu óc không quá linh hoạt.

Điểm này cũng là quy tắc trời đất dẫn đến.

Thánh thú cấp bậc này thực lực mạnh gấp mấy lần so với những Thú Vương kia của đại lục Vạn Thiên.

Nhưng trí khôn quả thật không cao! Cửu Anh nhìn Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Ta không đi, ngộ nhỡ gặp phải con tam phẩm, không phải ta sẽ chết giãy đành đạch sao?”

Thánh thú tam phẩm chính là tư chất Thánh Nhân rồi! Thánh Nhân… rất mạnh! Không chọc nổi! Tần Ninh từ từ cười nói: “Ngươi thấy giữa dãy núi này tiếng gào thét thay nhau vang lên, ngươi cho rằng sẽ có Thánh thú tam phẩm sao?”

Nghe đến lời này, Cửu Anh ngẩn người.

Hình như… nói rất có lý!

“Vậy ngươi chữa xong cho tên đạo sĩ thúi này thì phải gọi ta, đừng nghĩ vứt bỏ ta đấy!”

“Yên tâm không có chuyện đó đâu!”

Lời Cửu Anh vừa dứt, trong nháy mắt nó giương cánh bay cao.


Thân ảnh vốn lớn chừng bàn tay liền hóa thành trăm thước, chín cái đầu uy vũ bất phàm, toàn thân vảy màu đỏ nhạt lại càng uy nghiêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK