Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lúc này, Đào Trạch Minh đại sư cũng mới bừng tỉnh nhận ra, ông ta quan sát Nguyên Thanh Hạm rồi vội vàng nói: “Đúng rồi đúng rồi, nhất định là Thực Huyết Hạt Độc, khí huyết thiếu hụt, cơ thể không ngừng run rẩy, sắc mặt đỏ bừng, đúng vậy, ai, sao lão hủ lại không nghĩ tới chứ…”

Giờ phút này, Nguyên Mậu Minh nóng lòng nói: “Đại sư, nếu như ngài đã biết đó là loại độc tố gì vậy thì nhanh chóng giải độc đi!”

“Ta cũng muốn lắm…”, Đào Trạch Minh đại sư chua xót nói: “Nhưng mà Thực Huyết Hạt Độc này chính là độc tố hỗn hợp của rắn Phệ Huyết và bò cạp Hoa Linh, cho dù là thánh đan sư tam phẩm cũng không thể nào giải được!”

Nghe được những lời này, sắc mặt Nguyên Mậu Minh lập tức trắng bệch.

“Đáng giận, người hạ độc biết chúng ta không giải được nên mới cố ý sử dụng loại độc này!”

Nguyên Mậu Minh vô cùng tức giận.

Nếu như Nguyên Thanh Hạm chết, cho dù đại ca không trách phạt ông ta thì ông ta cũng không còn mặt mũi nào mà đối diện với đại ca.

“Bên trong thành Vạn Ma, không có người nào có thể giải được độc này sao?”

Nguyên Mậu Minh đau đầu nói.

“Cho dù là thánh đan sư tứ phẩm cũng không dám chắc chắn là có biện pháp!”

Giờ phút này, Đào Trạch Minh đau khổ không thôi.

Thực Huyết Hạt Độc! Ông ta không ngờ lại là loại độc này! Thánh đan sư tứ phẩm, chỉ sợ cũng không giải được loại độc này.

Bây giờ nên làm sao mới tốt?

Lúc này, hai người họ bốn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

“Nguyên Phong, vừa rồi con nói là ai nói cho con biết?”

“Chính là vị Tần công tử mà con mua quả Huyết Thánh!”

Nguyên Phong vừa dứt lời, hắn ta nhất thời ngẩn người, sau đó vội vàng nói: “Con lập tức đi tìm người này!”

Tần Ninh có thể từ những điều mà hắn ta miêu tả, phán đoán ra được loại độc tố, điều này chứng minh, người này nhất định là không tầm thường, có lẽ là sẽ có biện pháp.

Lúc này, Nguyên Mậu Minh ngăn Nguyên Phong lại, vội vàng nói: “Nhớ kỹ, thái độ thành khẩn một chút, theo như lời con nói, vị Tần công tử kia cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ”.

“Con hiểu rồi!”

Nguyên Phong lập tức rời đi.

Dựa vào thế lực của Nguyên gia, muốn tìm một người bên trong thành Nguyên gia là một điều vô cùng dễ dàng.

Ngay sau đó, Nguyên Phong lập tức đi tìm người…

Trên giường, khuôn mặt xinh đẹp của Nguyên Thanh Hạm mang theo vài phần đau đớn, lúc này, nàng ta đang không ngừng hộc máu, khiến cho Nguyên Mậu Minh dường như không dám nhìn thẳng.

Trong tửu lâu Nguyên Minh! Tần Ninh nhìn dược liệu trước mắt thở dài.

“Vốn dĩ, hiện tại ta đã có thể bắt tay vào việc luyện chế dược liệu cho Linh Nguyệt, làm cho cô bé có thể nhìn thấy được ánh sáng, nhưng ngươi lại mềm lòng, chọn cứu mạng người khác…”

Ly Tâm Lăng nghe được những lời này cũng không nhịn được nói: “Muội muội của ta chỉ là bị mù, tính mạng không có gì đáng ngại, ngược lại, bệnh của người ta là uy hiếp đến tính mạng, không giống nhau…”

Tần Ninh chỉ đành cười khổ.

Người này quả thật là lương thiện.

Thật không biết người này ở trong thành Nguyên gia, tại sao lại sống được đến bây giờ.

“Tần công tử, ngài thực sự phải đi sao?”

Lúc này, Ly Tâm Lăng vẫn vô cùng lo lắng như trước.

Rất nguy hiểm!

“Không còn cách nào, ta đến đây là để tìm người, gặp được hai huynh muội các ngươi cũng chỉ là tình cờ, yên tâm đi, nếu có người đến, ta tự khắc sẽ có cách đối phó”.

Trong lòng Ly Tâm Lăng không khỏi chua xót.

Nhưng bốn người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn cùng cô cô Bách Hương, Quý Huyên cũng chưa từng có ý định rời đi, dường như là rất tin tưởng Tần Ninh.

Cậu ta cũng không nói gì thêm nữa.

Tần Ninh đã có dự định trong lòng, chỉ sợ lai lịch cũng không đơn giản, hắn đã không sợ, vậy thì mình sợ cái gì?

Giờ phút này, Ly Tâm Lăng mới đi sang một bên, ổn định lại tinh thần, bắt đầu tu luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK