Lúc này, Từ Phàn cầm trong tay một quyển trục, ông ta mở quyển trục ra, bắt đầu tuyên bố.
“Xếp thứ nhất, Tần Ninh, lực nắm giữ ba trăm điểm, ở trong Thiên Chuy Trì một giờ, thời gian thông qua cửa thứ ba… ba giây”.
Lời này vừa nói ra, các đệ tử tinh anh đến từ bảy phong đều sửng sốt.
Ba trăm?
Một giờ?
Ba giây?
Đây chắc chắn không phải là nói đùa chứ?
“Xếp thứ hai, Thời Thanh Trúc, lực nắm giữ một trăm linh năm điểm, ở trong Thiên Chuy Trì một nén hương, thời gian thông qua cửa thứ ba là mười giây!”
“Xếp thứ ba, Lưu Hạo Nhiên, lực nắm giữ một trăm, ở trong Thiên Chuy Trì gần một nén hương, thông qua cửa thứ ba với thời gian là bảy phút!”
Không có so sánh sẽ không có đau thương.
Vị trí thứ hai và vị trí thứ nhất đã có chênh lệch thật lớn, mà vị trí thứ ba và vị trí thứ hai còn có chênh lệch lớn hơn nữa!
Mấy vị đệ tử tinh anh đến từ các phong đều nhìn về phía mấy người lên tiếng trả lời.
Mà ánh mắt của bọn họ không chút nghi ngờ là dừng lại trên người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.
Bảy người đứng đầu đều bước ra khỏi hàng.
Thế nhưng, chín mươi sáu vị đệ tử thông qua khảo hạch đều hoài nghi, những đệ tử tinh anh trong Thánh Đạo tông này, có phải sau khi nghe được vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai đều không thèm nghe đến những người phía sau nữa không?
Những người đó vừa nghe đến vị trí thứ nhất và thứ hai thì hai mắt đã toả sáng.
Đợi cho đến khi tuyên bố kết thúc, người thanh niên mở miệng lúc đầu mỉm cười nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Tần Ninh phải không? Ta là Kế Tử Thu, đến từ Đại Vũ Phong, nếu như ngươi gia nhập Đại Vũ Phong, ta có thể tiến cử ngươi với đạo tông Vũ Mân, thiên phú của ngươi xuất chúng, nói không chừng đạo tông Vũ Mân sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử”.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Đầu tiên, Kế Tử Thu là ai?
Tuy rằng rất nhiều người cũng không có quá nhiều hiểu biết về Thánh Đạo tông, nhưng danh tiếng của Kế Tử Thu vẫn như sấm bên tai.
Đại Vũ Phong, đại đệ tử đứng đầu, cũng là đệ tử tinh anh đứng đầu của Đại Vũ Phong.
Trong Thánh Đạo tông, bảy vị đạo tử, tất nhiên là những đệ tử có cấp bậc cao nhất, địa vị cao hơn cả đệ tử tinh anh.
Thế nhưng, ngoài bảy vị đạo tử ra thì còn có đệ tử đứng đầu của các phong.
Dường như mỗi một đệ tử đứng đầu của các phong đều là người đứng đầu bảng đệ tử tinh anh của phong đó, là thiên chi kiêu tử có cơ hội tranh đoạt vị trí đạo tử lớn nhất.
Kế Tử Thu, vị này là đệ tử tinh anh ngạo nghễ trên cao, lại tự mình lôi kéo Tần Ninh, hơn nữa còn lấy cơ hội được đạo tông Vũ Mân thu làm đồ đệ ra làm điều kiện!
Ai mà không mơ ước?
Kế Tử Thu vừa dứt lời thì bên cạnh hắn ta, một thanh niên mặc trang phục tập võ màu đen bước ra, thanh niên nọ có đôi mắt đào hoa, làm cho người ta rất dễ sinh ra cảm giác thân cận.
“Kế Tử Thu, đạo tông Vũ Mân thu đồ đệ hay không thu đồ đệ, cũng không phải ngươi nói là được”.
Thanh niên vừa dứt lời đã nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười nói: “Ô Thanh Phượng, đến từ Tự Tại Phong, Tần Ninh, quả thực là thực lực của Tự Tại Phong chúng ta không so được với Đại Vũ Phong, nhưng lại chính là lá cờ đi đầu trong bảy phong, hơn nữa, Tự Tại Phong không có nhiều quy tắc, tương đối thoải mái”.