"Ba quyển trước của Cửu Nguyên Đan Điển là ta dùng máu của vạn loại nguyên thú đỉnh cao làm bút mực, viết khắc hoạ lên trên, thẻ tre này là ta chọn trên trăm loại gỗ cổ trăm vạn năm để chế tạo".
"Bỏ qua nội dung ghi trong đó, bản thân cái thẻ tre này đã là một thần binh rồi!"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người đều biến hóa.
Máu tươi của hơn vạn nguyên thú đỉnh cao! Trên trăm loại gỗ cổ trăm vạn năm.
Chỉ là hai điểm này đã có thể nói là hiếm thấy trên đời rồi.
"Đời thứ năm là đời ta theo đuổi đan thuật, bởi vậy những thứ gì có liên quan đến đan thuật, ta đều sẽ làm được đến mức cao nhất".
"Về phần quyển thứ tư đến quyển thứ chín bây giờ rốt cuộc đang ở nơi nào, ta cũng không nói được, nhưng mà sáu quyển kia còn mạnh hơn ba quyển này không chỉ gấp trăm lần!"
Ba quyển đan điển! Bản thân nó đã là thần binh tuyệt thế, tác dụng kì diệu vô tận.
Lại thêm đan thuật được ghi lại trong đó... Tần Ninh tiếp tục nói: "Quyển thứ nhất đến quyển thứ ba này đều ghi chép những thông tin về linh đan Chí Tôn, từ dược liệu đến phương pháp luyện đan, đến đan dược, đến cách luyện chế, đại khái là mấy chục vạn cái...", mấy chục vạn! Diệp Nam Hiên không nhịn được nói: "Sư tôn người ghi chép hết toàn bộ đan thuật Chí Tôn cửu cảnh sao!"
"Cũng gần như thế, tất cả những gì có trong Trung Tam Thiên, ta đều có, mà không có ở Trung Tam Thiên, ta cũng có".
Diệp Nam Hiên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Sư tôn trâu bò thật! "Ta sẽ dùng đan điển để nhìn xem pháp thân ngươi có vấn đề gì không".
"Vãng sinh đồng là con mắt hiếm thấy, nếu tu hành xong chắc chắn sẽ vô cùng rực rỡ, về phần rốt cuộc vãng sinh đồng này phát triển như thế nào, sư tôn cũng không rõ lắm, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước giống như ngươi, nhưng ta lại biết nhiều hơn ngươi, tóm lại là có thể đề phòng ngươi đi lệch hướng!"
Nói đến chỗ này, vẻ mặt của Tần Ninh ảm đạm hơn mấy phần.
Hắn nghĩ tới Lý Nhất Phong... Nếu như hắn ta không lựa chọn phản bội, nếu như hắn ta còn sống, bây giờ... chắc là sẽ rất lợi hại đi! Dường như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tần Ninh , Lý Nhàn Ngư liền nói ngay: "Sư tôn nhanh cho con xem một chút đi, con mới chỉ là thầy bói xem voi, thằng mù qua sông, đã sớm chờ sư tôn chỉ bảo rồi".
"Ừm... Được".
Lúc này Tần Ninh đặt quyển đan điển thứ nhất ở trước người mình.
Cuốn thẻ tre dần dần mở ra.
Chỉ trong phút chốc.
Trong ngoài từ đường.
Ánh sáng bắn ra bốn phía.
Từng con chữ trôi nổi trong ngoài từ đường, hàng ngàn hàng vạn ký tự giống như là từng tinh linh nhảy múa.
Mà bên trong thẻ tre cũng tỏa ra màu xanh biếc của gỗ cổ.
Trong mơ hồ, hình như có những tiếng vang vọng quanh quẩn bên tai.
Mấy người Thời Thanh Trúc bị một màn trước mắt làm cho rung động, sắc mặt liên tục biến đổi.