Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như là trong nháy mắt, ba người đã chạy trốn khỏi nơi này.

Thấy một màn như vậy, Tần Ninh cũng không đuổi theo.

Hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải hoàn thành.

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Linh đang trong cơ thể Thánh Long, mở miệng nói: “Kết thúc rồi”.

Bàn tay nắm chặt lại.

Ầm một tiếng, Thánh Long từ từ thu nhỏ, cuối cùng nổ vỡ.

Mà thân thể Huyết Linh cũng bị vỡ tung, biến mất không thấy tăm hơi.

Khí huyết dần dần trở nên tán loạn.

Một vùng đất bên trong sơn cốc, ngoại trừ mùi máu tươi thoang thoảng, cùng với những vết nứt trên mặt đất thì không còn gì khác.

Giờ phút này, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Cảnh giới Tiểu Thánh Vương.

Chỉ là bước đầu tiên của năm cảnh giới lớn trong cấp bậc Thánh Vương.

Tiểu Thánh Vương, Đại Thánh Vương, Thánh Vương tam hiền, Thánh Vương lục hiền, Thánh Vương cửu hiền.

Năm cảnh giới này hoàn toàn khác nhau.

Mà lúc này, trong lòng Tần Ninh cũng đã nhận ra điều gì đó.

Nếu như tìm được Ôn Hiến Chi, dung hợp với di thể của kiếp thứ hai, hắn có thể dễ dàng đạt tới cảnh giới Thánh Vương.

Nhưng mà…Hiện tại, Ôn Hiến Chi có an toàn không?

Phải chăng bị Ma tộc…

Tần Ninh lắc lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.

Nếu như cẩn thận suy nghĩ, lại khiến cho bản thân mình tâm phiền ý loạn.

Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh nhạt, ngước nhìn xung quanh.

“Dãy Khô Huyết”.

Tần Ninh bước đi.

Tiếp tục xâm nhập sâu vào bên trong, cuối cùng cũng tới được vị trí trung tâm.

Nơi đây không phải là một vùng rừng núi cao ngất, mà là một mảnh đất trũng.

Trong vùng đất trũng, bùn đất mang màu sắc đỏ tươi, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy hoảng hốt.

Tần Ninh đi vào trong, hắn quan sát xung quanh, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.

Trường kiếm đâm xuống đất, hất tung bùn đất lên, không lâu sau, trên mặt đất xuất hiện một tấm bia đá.

Chỉ thấy trên tấm bia đá kia ghi một cái tên.

“Lập Đình!”

Tần Ninh mở miệng thì thầm: “Mười hai vạn năm trước, khi thánh vực Thiên Hồng còn chưa hình thành, cảnh giới Thánh Đế bị ta giết, lập nên bia mộ ở chỗ này!”

Dáng vẻ Tần Ninh rất bình tĩnh.

Nơi này là trung tâm của dãy Khô Huyết.

Dãy Khô Huyết được hình thành là do năm đó, khi Vị Ương Thánh Đế còn chưa sáng tạo ra thánh vực Thiên Hồng, giết người chất thành núi mà hình thành nên.

Một ngọn núi đại diện cho một vị cường giả.

Nhưng ít nhất phải có cảnh giới Thánh Vương mới có tư cách dựng núi.

Mà ở nơi đây, ngay tại vị trí trung tâm, chính là phần mộ của các vị Thánh Đế.

Phần mộ của tất cả các vị Thánh Đế bị Vị Ương Thánh đế giết chết.

Tần Ninh đã đến chỗ này từ nhiều năm trước, lúc đó hắn đã vô cùng kinh ngạc.

Mà bây giờ lại nhìn thấy lần nữa, hắn vẫn cảm thấy bội phục Vị Ương Thánh Đế.

Giết chết đối thủ, cho đối phương sự tôn trọng nhất định, rất có phong thái của cường giả.

Tần Ninh tiếp tục xâm nhập sâu hơn, gạt bỏ bùn đất màu máu, một tấm bia đá nữa lại xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK