Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại tốc độ này không bình thường.

Mà bây giờ nhìn thấy điểm này, Tần Ninh đã xác định được.

Thật sự có người đang nuôi trùng độc! Lấy Cửu Chuyển Linh Lung thể của Diệp Viên Viên nuôi trùng độc.

“Dùng cơ thể ta nuôi trùng độc?”

“Không sai”.

Tần Ninh hờ hững nói: “Đan dược cô ăn cũng không phải không có tạp chất một trăm phần trăm, cô không cảm nhận thấy tạp chất là vì người cho cô đan dược thủ đoạn rất cao minh”.

“Đem trùng độc thay thế tạp chất, theo đan dược tiến vào trong cơ thể cô”.

“Đợi đến khi cổ đan này hoàn thành, cô chính là lò luyện đan của người khác, ăn cô rồi thì người ta có thể tiến triển rất nhanh”.

Diệp Viên Viên nghe vậy, sắc mặt trắng nhợt.

“Ta không đoán sai Tề Thông Phong và Sở Thiên Diệp kia chắc cũng như vậy”.

Tần Ninh lại nói: “Thủ pháp cổ đan này rất rất khó làm được, điều kiện hà khắc, ít nhất là Hoàng thể mới có thể chịu được, hơn nữa cổ đan bồi dưỡng ra cũng vô cùng mạnh”.

Hoàng thể! Sở Thiên Diệp và Tề Thông Phong chỉ là Hoàng thể, mà nàng là Đế thể!

“Ngô tiên sinh…”, lúc này Diệp Viên Viên tinh thần có chút hoảng hốt.

“Đừng phân tâm!”

Tần Ninh quát mắng: “Bây giờ ta tập trung tính độc toàn thân trên dưới của cô đến một điểm, cuối cùng ngưng tụ thành cổ đan, như vậy cũng là cách loại trừ tốt!”

Tần Ninh nói xong, tiếng đàn càng ngày càng gấp rút.

Diệp Viên Viên lúc này sắc mặt trắng nhợt, nhưng hàm răng cắn chặt không mở miệng.

Thời gian từng giờ từng phút qua đi, cuối cùng Diệp Viên Viên Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung thể, trong hoa sen phía sau lưng ngưng tụ thành một viên đan dược xanh nâu.

Không giống như huyền đan luyện chế bình thường, giống như một phôi thai vậy.

Lúc này Tần Ninh hít một hơi, sắc mặt hơi tái.

Tiêu hao quá lớn! Dù sao chỉ là cảnh giới Quy Nhất còn không cách nào ngưng tụ ra linh khí mạnh mẽ như vậy để gảy đàn Phủ Uyên.

Đây chính là vương khí! Nếu thật sự muốn phát huy uy lực, vậy thì ít nhất là cảnh giới Vương Giả mới có thể làm được.

“Thật xin lỗi, công tử…”, Diệp Viên Viên lúc này vẻ mặt ảm đạm nói.

“Nói xin lỗi với ta làm gì?”

Tần Ninh cười ha ha nói: “Ta không chữa vết thương cho cô thì ai chữa đây?”

“Muốn trách, ta cũng có trách nhiệm, chỉ dạy dỗ các cô cách làm thực lực hùng mạnh, nhưng không dạy các cô phòng tránh lòng người”.

Sắc mặt Diệp Viên Viên vẫn khó coi.

Cái này đâu dạy được!

“Đi thôi, dẫn cô đi tìm Ngô tiên sinh!”

Tần Ninh lại nói.

Diệp Viên Viên sửng sốt.

“Công tử biết là ai?”

“Tám mươi phần trăm chắc chắn!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nếu thật sự là hắn, vậy thì thú vị. Bạn cũ gặp lại, ta cũng muốn khách sáo, nếu thật sự là hắn thì cũng không khách sáo nổi”.

Lúc này Tần Ninh đứng dậy,

Tiếng nước chảy rào rào vang lên.


Diệp Viên Viên đột nhiên đi ra từ trong ao nước, hai tay ôm lấy Tần Ninh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK