Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Kiệt nói lại lần nữa: “Nhị vị công tử, mau đi đi, lần này Lưu Diễm các không gánh nổi!”

“Các chủ đã chuẩn bị…”

Lão Kiệt nói đến đây, vẻ mặt u ám.

Lưu Phương Nhi nhìn về phía sau, nói: “Lưu Tường, ngươi dẫn người rời đi, ta quay về xem thử!”

“Muốn đi thì cùng đi, muốn ở thì cùng ở!”

Lúc này Lưu Tường thấp giọng hô.

“Không sai, muốn đi thì cùng đi, muốn ở thì cùng ở!”

“Trong thành Lưu Diễm còn có người nhà chúng ta, làm sao chúng ta có thể đi được?”

“Đúng đó, chết cũng phải đánh một trận với Thần Phong tông và Lang Vương tông, để mấy tên khốn đó biết, Lưu Diễm các không dễ bắt nạt như vậy đâu”.

Lúc này đám người lòng đầy căm phẫn.

Vốn dĩ bọn họ cũng là vì không trả nổi nợ của nhị đại tông môn, vì vậy mới liều mạng tu hành, kiếm lấy linh thạch, xông vào mật địa.

Nhưng về sau đã biết.

Tất cả chẳng qua chỉ là một ván cờ.

Thần Phong tông, Lang Vương tông cố ý gài bẫy hãm hại bọn họ.

Nhị đại tông môn.

Hèn hạ vô sỉ!

Bây giờ lại xông đến cửa muốn hủy diệt Lưu Diễm các.

Đây là mưu đồ từ lâu!

“Nếu đã như vậy, chúng ta cùng Lưu Diễm Các cùng sống chết!”

Lưu Diễm các, nhà lớn nghiệp lớn, Thần Phong tông và Lang Vương tông muốn nuốt trọn cũng không dễ dàng như vậy.

Trên thực tế, bên trong Lưu Diễm các, quản lý nòng cốt đều là người của Lưu gia.

Lúc này, cùng với Lưu Phương Nhi và Lưu Tường đi ra phần lớn đều là đệ tử nòng cốt của Lưu gia.

Lưu Diễm các gặp nạn, cũng chính là Lưu gia gặp nạn.

Bọn họ sao có thể trốn tránh như vậy!

Lúc này lão Kiệt cũng nhức đầu.

“Tần công tử, Nguyệt cô nương”.

Lưu Phương Nhi nhìn hai người nói: “Chuyện ngày hôm nay không liên quan đến hai vị, hai vị mau rời khỏi chỗ thị phi này đi!”

“Rời khỏi?”

Tần Ninh mím môi cười: “Cốc Tân Nguyệt rất lợi hại, các người cầu xin nàng ấy, nói không chừng nàng ấy sẽ ra tay cứu các ngươi”.

“Đến lúc đó hủy diệt Thần Phong tông và Lang Vương tông dễ như trở bàn tay”.

Lời Tần Ninh vừa dứt, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường mặt tràn đầy hy vọng nhìn về phía Cốc Tân Nguyệt.

Lúc này Cốc Tân Nguyệt khom người hành lễ với Tần Ninh, cười nhạt nói: “Ta bây giờ chính là tỳ nữ của công tử, công tử bảo ta làm cái gì thì ta làm cái đó!”

“…”


Nữ nhân này…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK